Bởi vì cùng Hồn Phách hẹn rồi, cho nên sáng sớm Duy Tâm liền ở nhà chờ hắn, cũng chưa login vào trò chơi. 
Đang trong lúc chờ đợi, Duy Tâm yên lặng mà tự hỏi mối quan hệ giữa hắn và Hồn Phách, rõ ràng chỉ mới gặp qua hắn vài lần, vì cái gì chính mình lại đối hắn có loại một loại cảm giác rất quen thuộc chứ? Hơn nữa...... Khi đối mặt với hắn, bản thân là hoàn toàn yên tâm, không hề có cảm giác áp lực gì cả. 
Ta thích ngươi ~ yêu yêu, Duy Tâm. 
Thích..... Là cảm giác gì? Ta có thích Hồn Phách không? 
Ngươi tuyệt đối là thích ta. 
Chính là đang phiền não, trong đầu đột nhiên xuất hiện  gương mặt của Hồn Phách, nếu như là Hồn Phách, hắn nhất định sẽ trả lời ta như vậy. Nghĩ đến đây, Duy Tâm nhịn không được mà mỉm cười lên. 
Khi nghĩ đến hắn, Duy Tâm cảm nhận thấy một loại cảm giác hạnh phúc thản nhiên, có lẽ đây là thích chăng. 
Tiếng chuông cửa vang lên, đánh gãy quá trình tự hỏi của Duy Tâm. 
Đứng dậy, mở cửa, một anh tuấn nam tử mang kính râm đang đứng ở ngoài cửa, người nọ so với Duy Tâm đại khái cao hơn khoảng nữa cái đầu, dáng người hoàn mỹ bên dưới lớp áo sơmi màu đen, cả người hắn toát ra một cảm giác thập phần phóng đãng. 
“Duy Tâm, ngươi không định tránh khỏi cửa cho ta đi vào sao?”     Cười hỏi, Phùng Nguy tháo kính râm xuống, lộ ra dung mạo hoàn mỹ kia khiến người người ghen ghét kia. 
Vừa nhìn thấy Duy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-cuc-online/2523089/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.