Nhặt lên cái trứng màu xanh biếc trên mặt đất, Duy Tâm ngẩng đầu nhìn Tử Hàn, hỏi:
“Làm sao cho nó nở ta a?”
“Ách.” Sửng sốt một chút, Tử Hàn hiển nhiên cũng bị bị làm khó, “Việc này, ngươi là người đầu tiên nhận được trứng sủng vật mà, trước kia căn bản không có người từng có a, cho nên vấn đề này, ta cũng không biết.”
Vì thế hai đại nam nhân liền nhìn chăm chú cái trứng, vọng tưởng dùng nhãn lực xem thấu nó. (hai anh bắt nó nở bằng niềm tin)
“Làm sao bây giờ?” Tầm mắt Duy Tâm không có dời khỏi cái trứng, chỉ có âm thanh bình tĩnh nghiêm túc hỏi Tử Hàn.
“Thật sự phải làm vậy sao? Dường như không tốt lắm a.” Tử Hàn có chút chần chờ, làm như vậy dường như không được nhân đạo.
“Vậy ngươi có biện pháp khác sao?” Cũng không thèm nhìn hắn một cái, Duy Tâm sắc bén mà phản bác.
“Vậy thử đi.” Nhắm mắt, Tử Hàn thở ra nói.
Gật gật đầu, Duy Tâm đứng dậy cầm lấy cái trứng, sau đó dùng lực quẳng mạnh xuống mặt đất, “bộp” một tiếng, kết quả cái trứng đến một vết rạn cũng không xuất hiện.
“Quả nhiên không được mà.” Lắc lắc đầu, Tử Hàn cho ra kết luận.
“Vậy làm sao bây giờ a? Vất vả như vậy có sủng vật không thể chỉ có thể nhìn không thể dùng chứ.” Duy tâm nhìn cái trứng mà muốn khóc ra, trời ạ, ta tạo cái nghiệt gì a, sao ngươi đối ta như vậy.
“Hỏi GM một chút thử đi.” (Game Master)
“Đúng nga, ta như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-cuc-online/2523023/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.