Chương trước
Chương sau
Nhặt lên cái trứng màu xanh biếc trên mặt đất, Duy Tâm ngẩng đầu nhìn Tử Hàn, hỏi:

“Làm sao cho nó nở ta a?”

“Ách.”  Sửng sốt một chút, Tử Hàn hiển nhiên cũng bị bị làm khó,  “Việc này, ngươi là người đầu tiên nhận được trứng sủng vật mà, trước kia căn bản không có người từng có a, cho nên vấn đề này, ta cũng không biết.”

Vì thế hai đại nam nhân liền nhìn chăm chú cái trứng, vọng tưởng dùng nhãn lực xem thấu nó. (hai anh bắt nó nở bằng niềm tin)

“Làm sao bây giờ?”   Tầm mắt Duy Tâm không có dời khỏi cái trứng, chỉ có âm thanh bình tĩnh  nghiêm túc hỏi Tử Hàn.

“Thật sự phải làm vậy sao? Dường như không tốt lắm a.”    Tử Hàn có chút chần chờ, làm như vậy dường như không được nhân đạo.

“Vậy ngươi có biện pháp khác sao?”   Cũng không thèm nhìn hắn một cái, Duy Tâm  sắc bén mà phản bác.

“Vậy thử đi.”  Nhắm mắt, Tử Hàn thở ra nói.

Gật gật đầu, Duy Tâm đứng dậy cầm lấy cái trứng, sau đó dùng lực quẳng mạnh xuống mặt đất, “bộp” một tiếng, kết quả cái trứng đến một vết rạn cũng không xuất hiện.

“Quả nhiên không được mà.”    Lắc lắc đầu, Tử Hàn cho ra kết luận.

“Vậy làm sao bây giờ a? Vất vả như vậy có sủng vật không thể chỉ có thể nhìn không thể dùng chứ.”   Duy tâm nhìn cái trứng mà muốn khóc ra, trời ạ, ta tạo cái nghiệt gì a, sao ngươi đối ta như vậy.

“Hỏi GM một chút thử đi.” (Game Master)

“Đúng nga, ta như thế nào không nghĩ tới, ngươi thật thiên tài.”

Hưng phấn ôm lấy Tử Hàn, Duy Tâm cao hứng kêu to, sau đó vội vàng gọi GM, không chút chú ý tới Tử Hàn bộ dáng thần tình đỏ bừng.

“Xin chào, ta là GM01, có gì cần hỗ trợ sao?”

Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng tao nhã động từ hệ thống Tư Tán Gẫu (trò chuyện cá nhân) truyền tới.

Sửng sốt một chút, Duy Tâm không nghĩ tới có người có thanh âm dễ nghe đến như vậy, cho đến khi đối phương hỏi lần thứ hai, hắn mới lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi:

“Ta muốn xin hỏi một chút, làmnhư thế nào đem sủng vật từ trứng ra a?”

“Đem huyết nhỏ lên bề mặt trứng là được.”

GM cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp giảng ra phương pháp.

“Nga, đa tạ.”

Thẳng đến khi đối phương trước ngắt hệ thống tư tán gẫu, Duy Tâm còn chìm trong thanh âm dễ nghe của người nọ chưa phục hồi tinh thần lại.

“Duy tâm, đã hỏi được chưa? Duy Tâm?”   Tay của Tử Hàn quơ quơ trước mắt Duy Tâm, hắn mới khôi phục tinh thần.

“Nga, đã hỏi được.”

Xuất ra tiểu đao, Duy Tâm cắt xuống ngón tay một vết nhỏ, đem huyết nhỏ xuống bề mặt trứng, quả nhiên vỏ trứng liền nứt ra, Tử Đằng Vương từ bên trong lộ ra, Duy Tâm cùng Tử Hàn mới  nhẹ nhàng thở ra.

Lại có một chuyện xảy ra ngoài dự đoán của mọi người, Tử Đằng Vương  lập tức cuốn lấy ngón tay bị thương của Duy Tâm, liều mạng hút máu.

“Tử Hàn, đây là có chuyện gì a?”   Duy Tâm sợ tới mức kêu to, một bên liều mạng nốc dược để bổ sung máu, trời ạ, này Tử Đằng Vương tốc độ hút huyết thật đúng là mau, đáng thương cho hắn thanh chỉ số máu chỉ có được mấy trăm.

Tử Hàn ở bên cạnh cũng dọa, vội vàng cầm kiếm chém lên, lại bị một loại ngoại lực cản trở dội ra, hàm của Tử Đằng Vương cứng như đá.

“Duy Tâm, ngươi đừng vội, ta liên hệ GM.”

Tử Hàn một bên an ủi Duy Tâm, một bên mở tư tán gẫu hệ thống.

Sau khi Tử Hàn đóng tư tán gẫu, một trận bạch quang đem một người chuyển tới, trên đầu người vừa tới có biểu thị chữ GM01. Thấy GM01, Duy Tâm kinh hãi, trời ạ, thế lại có người đẹp như vậy, GM01 quần áo trắng, xứng khí chất cao ngạo lạnh lùng của hắn, mê người vô cùng, tuy rằng ngũ quan thập phần thanh tú, nhưng không nữ tính hóa, cả người hoàn mỹ không giống phàm nhân.

Nhìn Tử Đằng Vương hút huyết, GM01 cũng sửng sốt một chút, từ khi trò chơi khởi động đến bây giờ chưa từng xuất hiện qua loại vấn đề này.

“Ngươi thế nào rồi?”

Nhíu chặt đôi mày, GM01 cũng vô pháp đột phá phòng ngự của Tử Đằng Vương, đành phải hỏi Duy Tâm đang bị Tử Đằng Vương quấn quanh.

“Ngươi nói xem?”   Cười khổ một tiếng, Duy Tâm hiện tại cảm giác mình biến thành tế phẩm, ban đầu Tử Đằng Vương chính là cuốn lấy tay bị thương của hắn, hiện tại đã cuốn chặt toàn thân hắn, Duy Tâm bị cuốn nâng lên giữa không trung, máu trong cơ thể không ngừng xói mòn, một trận choáng váng.

Thấy Tử Hàn vẻ mặt lo lắng cùng GM01 nhíu chặt chân mày, Duy Tâm đành phải an ủi:

“Kỳ thật bất quá cũng chỉ bị hút huyết mà thôi, ăn nhiều dược một chút thì tốt lên thôi, không có gì quá mức đâu, bất quá nó rốt cuộc muốn hút tới khi nào a?”

“Ngươi chờ một chút, ta đi tra hệ thống một chút.”

GM01 mới vừa nói xong, còn chưa rời đi, Tử Đằng Vương vốn cuốn lấy Duy Tâm lập tức liền buông lỏng ra, Duy Tâm bị treo giữa không trung phản ứng không kịp, rơi thẳng xuống đất, may mà Tử Hàn phản ứng nhanh, đón được hắn.

“Cám ơn a.”  Duy tâm cười, nói tạ ơn.

“Ngươi nha.”  Tử Hàn có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lời nói lại không có ý trách cứ, dù sao cũng không phải lỗi của Duy Tâm.

Từ trong lòng ngực Tử Hàn đứng thẳng dậy, Duy Tâm vừa nhấc đầu, liền thấy Tử Đằng Vương nguyên bản màu xanh biếc lúc này biến thành màu tím.

Hệ thống thông báo Tử Đằng Vương hút máu Long tộc biến dị thành Huyết Đằng, cấp bậc bay lên tới cấp 400.

Nghe thanh âm thông báo, cả hai đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, đây có tính gặp họa được phúc không?

“Kỳ quái, quái vật trong trò chơi hẳn là không có công năng này nha.”   Hơi nhíu mày, GM01 lẩm bẩm.

[Hệ thống thông báo: thỉnh ngoạn Húc Nhật Duy Tâm cấp mệnh danh cho Ma tộc Huyết Đằng.]

“Vậy kêu Tử Đằng đi.”

Nhìn Huyết Đằng toàn thân màu tím, Duy Tâm nói.

[Hệ thống thông báo đặt tên thành công.]

Đối với sủng vật đầu tiên của mình, Duy Tâm vẫn là tràn ngập tò mò, vội vàng mở ra bảng thuộc tính, xem xét một chút thuộc tính của sủng vật.

Tên Sủng vật: Tử Đằng

Chủng tộc: thực vật ( Ma tộc huyết đằng, quái biến dị cấp BOSS)

Cấp bậc: 0 / 400

Kỹ năng: thuật trói buộc có thể trói quái và người chơi khác khiến họ không cử động được)

Hút huyết thuật ( hút máu của quái và người chơi khác cung cấp cho chủ nhân sử dụng)

Đằng tiên thuật ( Dùng roi công kích quái cùng người chơi khác)

kỹ năng khác: Đậu tiên (roi dây leo) ( hạt giống có thể biến thành vũ khí cho chủ nhân sử dụng)

Thấy kỹ năng đậu tiên này, Duy Tâm vội vàng mở túi đạo cụ ra, quả nhiên ở bên trong nhìn thấy một viên đậu, lắp thử vào ô trang bị vũ khí, nhưng không có phản ứng gì.

Không phải chứ, Duy Tâm có chút thất vọng, trong lòng liên miên cằn nhằn lên, roi a roi, ngươi mau biến thành roi a.

Ngoài ý muốn, hạt đậu trong tay Duy Tâm thế nhưng thực sự biến thành  một cây roi!

Tử Hàn đứng ở một bên  kinh ngạc nhìn hạt đậu trong tay Duy Tâm  biến thành một cây roi, hỏi:

“Duy tâm, đây là cái gì a?”

Đắc ý cười cười, Duy Tâm thu hồi roi nói:

“kỹ năng Sủng vật a.”

“Thật có lỗi, bởi vì hệ thống ngoài ý muốn khiến ngươi bị kinh hách, ta đã trình báo cho công ty, công ty quyết định tặng ngươi một kiện lễ vật, mời ngươi chọn đi.”

Nói xong, GM01 lấy ra một cái máy rút thăm.

Duy tâm cũng không khách khí, cầm lên liền nhấn một cái, đing một tiếng, máy rút tăm liền biến mất, mà trên tay Duy Tâm nhưng lại không có đồ vật gì.

Khó hiểu mà nhìn GM01, Duy Tâm chờ hắn giải thích cho mình.

“Đồ vật ở trong túi đạo cụ của ngươi.”

Nhìn Duy Tâm liếc mắt một cái, GM01 thản nhiên nói

“Tốt lắm, nếu không còn chuyện, ta đây đi trước.”

Nói xong, liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mở ra túi đạo cụ, Duy Tâm thấy nhất kiện quần áo màu tím nhạt, phát ra hào quang màu bạc.

[ Mịch Quang Huyễn Sắc, trang bị cực phẩm, có thể căn cứ vào cấp bậc người chơi mà tự thăng cấp (lên cấp khỏi tìm y phục khác nha),đạo cụ không thể rơi xuống, công năng phụ – ẩn thân.]

(đạo cụ ko thể rơi xuống: thông thường trong game, khi ng chơi bị giết chết, trang bị, vũ khí, tiền… sẽ bị rơi ra và bị người khác lấy, món này của Duy Tâm ko bị thế)

“Tử Hàn, ta nhận được một kiện cực phẩm trang bị a.”

Xem xong, Duy Tâm  hưng phấn hướng Tử Hàn kêu to, trên mặt tràn đầy vui sướng tươi cười.

“Vậy thì tốt quá, chúc mừng ngươi a.”

Tử Hàn thấy Duy Tâm cao hứng như thế, cũng cảm thấy vui vẻ, trên gương mặt anh tuấn hiện lên tươi cười thản nhiên, nháy mắt đem mị lực của hắn tăng lên N lần, Duy Tâm nhìn thấy cũng sửng sốt một chút, đến khi thấy  ánh mắt nghi hoặc của Tử Hàn, mới xấu hổ ho khan một tiếng, nói:

“Đúng vậy.”

Nghĩ đến hôm nay vận khí thật là tốt, Duy Tâm nụ cười trên mặt càng lớn, trong một ngày thế nhưng được đến hai bảo vật!

Nói đến bảo vật, Duy Tâm mới nhớ tới còn một trứng sủng vật, lấy cái trứng kia ra, ở dưới ánh mặt trời Duy Tâm mới phát hiện nó là màu vàng kim, vội vàng cắt tay, đem huyết nhỏ lên trên vỏ, trong chốc lát một cái nho nhỏ gì đó liền từ bên trong chui đầu ra.

“Này, là long đi.”

Chần chờ một chút, Tử Hàn đứng ở một bên nói.

“Ta cũng không rõ a.”

Duy Tâm  không tin vận khí của mình tốt như vậy, vội vàng mở trạng thái sủng vật ra xem.



Sủng vật tên: Tầm Vô

Chủng tộc: long tộc ( Hoàng Kim Thánh Long Vương, quái cấp BOSS)

Cấp bậc: cấp 0 / 1000

Kỹ năng: không rõ



Nuốt một ngụm nước bọt, Duy Tâm thanh âm nho nhỏ cùng Tử Hàn nói:

“Này là long, hơn nữa còn là BOSS cấp 1000, Hoàng Kim Thánh Long Vương.”

Mở to hai mắt nhìn Duy Tâm, Tử Hàn vô lực thở dài nói:

“Duy Tâm, vận khí ngươi cũng quá tốt đi.”

Đối mặt hoài nghi như vậy, Duy Tâm chỉ có thể cười gượng, trong đáy lòng cũng đã vui hết mình, quá tuyệt vời,  ta xem coi còn ai dám nói ta chọn nghề thối nát, ha ha ha ~~~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.