Mặc quần jeans áo sơ mi, khoác một cáiba lô vải bạt lớn, đeo một cái kính nhẹ màu cà phê, trước ngực treo mộtcái máy ảnh kĩ thuật số và bút ghi âm, trong tay cầm một cái khăn bụmmiệng liên tục ho khan, sau khi trình thiếp mời Ôn Noãn cứ như vậy tràtrộn vào dòng người tới phòng họp báo.
Phòng Mẫu Đơn đông nghịt người, cảnh tượng náo nhiệt tới mức khiến những người vừa bước vào như cô giật cả mình.
“Không phải nghe nói chỉ mời năm mươiphóng viên thôi sao? Chỗ này nhìn thế nào cũng thấy hơn hai trăm người.” Phía sau truyền tới tiếng bàn luận nhỏ.
“Buồn cười, đây là lần đầu tiên ChiếmNam Huyền chính thức nhận phỏng vấn giới truyền thông, có ai trong ngành mà không muốn lẻn vào đâu? Cho dù không có tin tức độc nhất vô nhị,nhưng về viết hai hai cái tin bên lề cũng có thể nâng cao lượng tiêu thụ rồi.”
Giữa căn phòng lớn đặt trăm bàn dài phủkhăn nhung màu xanh, những chỗ ghế mềm dành cho phóng viên sớm đã khôngcòn, ngay cả lối đi nhỏ hai bên cũng bị camera man giành trước không sót một chỗ, tất cả mọi người đều đang bàn tán rôm rả trong lúc rảnh rỗichờ đợi.
Ôn Noãn đi đến một chỗ gần như là gócchết, cái góc hoang vắng này cho dù người đằng trước cũng sẽ không thèmđể ý, ngay cả có người ngẫu nhiên bước qua cô, cũng không có ý định quay đầu lại liếc cô một cái.
Đúng ba giờ, khi có vài bóng người theo dãy bàn dài đi vào từ cửa hông, toàn hội trường đứng dậy.
Đứng trong tràng vỗ tay của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-cua-on-noan/206836/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.