96, Chương thứ chín mươi sáu...
Nhướn mi, Ngôn Tĩnh nhìn nam tử vài giây, tỉnh ngộ, "Là anh..."
Đây không phải lúc trước nàng đi đón Ngôn Du tan tầm, nam giáo viên thường xuyên lại đây bắt chuyện với mình sao?
"A, Ngôn tiểu thư quả nhiên thực khinh thường tôi." Nam tử vẫn đang cười, ôm lấy khóe miệng xem Ngôn Tĩnh, "Khinh thường một giáoviên trung học phải không?"
Ngôn Tĩnh ninh lên đôi lông mày kẻ đen, "Anh nghĩ nhiều rồi."
"Hừ..." Nam tử hừ lạnh một tiếng, giờ phút này rốt cục cũng thu hồi nụ cười giả tạo ghê tởm trên mặt, "Các ngươi những nữ nhân này, một đám giả bộ thanh cao như vậy, cuối cùng còn không phải cố tìm nam nhân có tiền..."
Hắn trộm theo sát Ngôn Tĩnh vài lần, nhìn thấy Ngôn Tĩnh cùng một người nam nhân ở cùng nhau, nam nhân kia còn đi cỗ xe đắt tiền.
"Tôi không rõ anh đang nói cái gì." Ngôn Tĩnh mím môi, trên người tản ra hơi thở lạnh như băng. Nàng khi nào thì bị người nói qua lời khó nghe như vậy, hôm nay nếu không phải vì Ngôn Du, nàng nhất định sẽ quay đầu bước đi.
"Sách, chẳng lẽ tên nam nhân mở ra BMWs không phải là « toản thạch vương lão ngũ » của cô sao?" Nam tử gợi lên khóe miệng, một lần nữa lộ ra tươi cười, bộ mặt diễn cảm có vẻ thập phần vặn vẹo làm cho người ta ghê tởm muốn phun, "Ngôn tiểu thư, nếu đến đây liền ngồi xuống đi, vẫn là nói, sợ « toản thạch vương lão ngũ » của cô phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-uong-luong-song/1906451/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.