37, Chương thứ ba mươi bảy...
“Tốt lắm, cô cùng tôi đi qua thư phòng đi.” Thời gian từng phút từng giây trôi qua, lý trí nói cho Sở Nguyệt Xuất biết trong thư phòng còn có người đang chờ nàng, nhẫn tâm đem Ngôn Du nhẹ đẩy ra, vuốt vuốt sợi tóc, “Vừa lúc có một học sinh nắm chắc vấn đề muốn hỏi cô.”
“Ân...” Ngôn Du cúi đầu, tâm tình hạ, nhắm mắt theo đuôi sát theo cước bộ của Sở Nguyệt Xuất từ trong phòng đi ra ngoài.
“Ngôn lão sư!” Quả nhiên trong thư phòng chứng kiến Ngôn Du đều thực hưng phấn.
“Ha ha...” Đông cứng cười, Ngôn Du mắt nhìn Sở Nguyệt Xuất, thấy nàng đang cúi đầu nhìn các bài cổ văn, biết rõ lúc này thực bình thường, chính là không khỏi cảm thấy ủy khuất.
Chắc là bởi vì vừa rồi ở trong phòng Sở Nguyệt Xuất đem nàng đẩy ra đi.
“Ân... Ai có vấn đề muốn hỏi cô?” Không muốn suy nghĩ tiếp chuyện mà chính mình nghĩ mãi không ra, Ngôn Du ở phương diện này cực kỳ không có tính nhẫn nại đem tầm mắt từ Sở Nguyệt Xuất rời đi, nhìn bọn nhóc, “Sở lão sư nói các em muốn hỏi cô một đề toán...”
“Ngôn lão sư, cô là cao thủ máy tính hả?” Trong đó một nam sinh rất là hưng phấn mà nhìn Ngôn Du, “Đúng như kiểu lập trình phương diện sao? Hay hacker?”
“Ôi chao...” Không nghĩ tới học trò sẽ hỏi mình loại vấn đề này, Ngôn Du luống cuống quay đầu xem Sở Nguyệt Xuất, Sở Nguyệt Xuất vẫn là nhìn đề mục, không có giúp nàng giải vây. Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-uong-luong-song/1906328/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.