Giun đất còn gọi là Địa Long, là một loại dược liệu, thanh nhiệt, mát gan, chữa hen suyễn, thông phổi... nhưng chưa từng nghe nói bao giờ là có thể ăn được! Điều chính là hình dáng tanh tưởi, nhìn thôi đã buồn nôn rồi, nói gì đến ăn nữa!
Liễu Y Y đang khó hiểu, Đại Ma Vương đang trốn dưới đất, cũng mở to mắt, thiếu chút nữa buột miệng ra nói "Chết tiệt".
Để tu luyện và học những pháp quyết cao thâm, hắn đã tốn rất nhiều công sức, chịu không biết bao nhiêu cay đắng, vậy mà ba con tiên thú này được cho mấy con giun dế liền đáp ứng rồi?
Mẹ kiếp, cứ như trò trẻ con vậy? Chẳng lẽ người bên ngoài không phải có thực lực mạnh mẽ, mà là... thiên phú rất cao hay sao?
Thần thức lại quét qua một lần nữa... rất bình thường mà!
Còn là bình thường nhất... thậm chí, có thể nói là rất kém!
Có chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?
Trong khi Đại Ma Vương và Liễu Y Y đều đang kinh ngạc, ba con yêu thú trong sân lại xảy ra tranh cãi.
"Cố ý sao? Ngươi muốn giun đất, ta ăn thế nào được?" Con lừa tức giận.
"Vậy thì... tôi không thể lấy một ít cỏ!" Con vẹt tỏ vẻ bực bội: "Thứ này ta và lão rùa lại không thích. Hơn nữa, cỏ thì ở khắp mọi nơi, chỗ nào chẳng có..."
"Nghe nói thịt quái vật rất ngon lại bổ dưỡng, bảo y mang đến đây nhiều một chút, có thể đưa cho chủ nhân hầm canh..." Sau một lúc suy nghĩ, con lừa nói: "Nếu như thật sự không có, mang ít dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-thinh-tieu-su-thuc/1160467/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.