Edit: Ring.
“Yên nhi, nàng đã rõ hết những điều đó rồi mà vẫn tin tưởng hắn sao? Nàng cho rằng một kẻ thù từng năm gai nếm mật như vậy sẽ vì các loại nỗ lực của nàng trong ba năm nay mà thay đổi ư?” Bùi Vũ Khâm vẫn không muốn thỏa hiệp, không muốn nhẹ dạ.
Không phải hắn không để ý thỉnh cầu của Yên nhi mà vì quan tâm mẹ con nàng, chính do quá quan tâm nên hắn không thể xem như không có việc gì.
Người như Bùi Thương, hoặc là quân tử cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần, hoặc là kẻ liều mạng dù có vùi thân dưới bùn cũng không sợ hãi bất luận chướng ngại nào.
Mà hắn hôm nay, có thể buông bỏ họ tên, chủ động yêu cầu bán mình làm nô, vĩnh viễn hầu hạ ở Bùi gia. Hy sinh như vậy, bỏ qua nhiều thứ như vậy, không quan tâm quá trình mà chỉ cần kết quả, ai có thể làm đến thế?
Hắn tin lời Yên nhi, nam nhân này thật sự rất có tài. Nếu có thể mời y giúp đỡ cho Bùi gia, hắn và Yên nhi có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nhưng vấn đề chính là tâm của y, nam nhân này căn bản không có khả năng sẽ giúp đỡ bọn họ. Trong lòng hắn ngoại trừ sự hận thù đối với bọn họ thì không còn thứ gì khác.
Người ta nói mười năm nằm gai nếm mật còn không thể mài mòn ý chí chiến đấu, thay đổi ước nguyện ban đầu. Hôm nay Bùi Thương tự bán thân làm nô mới chỉ ba năm, Yên nhi lấy đâu ra sự tự tin rằng nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609762/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.