Edit: Ring.
“Mặt khác, bắt đầu từ hôm nay, hai đứa nó sẽ chuyển đến ở tiểu viện của ngươi. Ta sẽ không cho một hạ nhân nào đến hầu hạ chúng hết. Cho nên từ nay, ngay cả một đôi đũa chúng cũng phải tự mình đi lấy.”
“Dạ, phu nhân. Xin ngài yên tâm, nhất định sẽ không cô phụ sự phó thác của ngài!”
“Nương…”
Bùi Tử Tang và Bùi Tử Cần vừa nghe Giang Mộ Yên hạ lệnh như vậy, hiển nhiên là không cho bọn chúng có cơ hội năn nỉ hay phản đối, hai đứa không khỏi càng sốt ruột.
Mặc dù vừa rồi chúng còn rất chắc chắn, nghĩ nương sẽ không thật sự trừng phạt nhưng giờ thấy nương còn không thèm liếc mắt nhìn chúng lấy một cái, hai đứa liền biết lần này tuyệt đối là thật rồi.
Thế nhưng chúng còn chưa lớn, chưa bao giờ ở chung với ai ngoài cha mẹ, bây giờ nương lại tức giận đến mức nhìn cũng không muốn nhìn, chúng phải làm thế nào đây?
“Mộ Yên, ngươi như vậy có phải hơi quá nghiêm trọng rồi không? Tử Cần Tử Tang vẫn là con nít mà.”
Bùi Dạ Tập thấy trong mắt hai huynh đệ đều là nước mắt mà không dám khóc, càng nhìn càng thương.
“Con nít thì sao? Chính vì chúng là con nít nên mới cần được dạy dỗ. Dạ Tập, ta biết ngươi làm ca ca rất thương chúng. Nhưng mà nếu cứ sủng nịch chúng một cách không nguyên tắc như vậy thì cũng không phải chuyện tốt. Ta không muốn sau này chúng trở thành công tử lụa là vô dụng!”
“Mộ Yên, ngươi nói nghiêm trọng quá rồi. Tử Tang Tử Cần sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609752/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.