Edit: Ring.
“Yên nhi, đừng đùa nữa, nàng làm Dạ Tập sợ rồi.”
“Thật xin lỗi, ta không phải cố ý!” Giang Mộ Yên nghịch ngợm nhìn Bùi Vũ Khâm, sau đó mới quay sang Bùi Dạ Tập vừa chật vật đứng lên, lại nở một nụ cười thật tươi thật ngọt nữa, cười đến mức tóc gáy Bùi Dạ Tập đều dựng đứng hết cả lên.
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?”
“Không có, ta chỉ muốn hỏi xem bây giờ ngươi biết ta không phải vị hôn thê của ngươi nữa rồi, còn muốn cưới ta sao?”
“Giỡn… giỡn chơi kiểu gì vậy! Ngươi… ngươi cách xa ta một chút. Ta cảnh cáo ngươi, đừng hòng hại cha ta, ta sẽ không để ngươi thực hiện được. Ta… ta sẽ đi mời một đạo sĩ bắt quỷ pháp lực cao thâm…”
“Hahahaha, Vũ Khâm, haha, con trai chàng thú vị quá!” Không đợi Bùi Dạ Tập nói xong, Giang Mộ Yên đã vỗ bụng phá lên cười.
Khóe miệng Bùi Vũ Khâm cũng không nhịn được mà cong lên, hắn nhẹ nhàng nắm tay Bùi Dạ Tập. Bùi Dạ Tập kinh ngạc nhìn phụ thân, đây là lần đầu tiên từ sau khi hắn trưởng thành cha nắm tay hắn như lúc còn nhỏ.
“Dạ Tập, đừng sợ. Yên nhi nghịch ngợm, giỡn với con thôi! Yên nhi không phải quỷ, nàng là thê tử của ta, là nữ nhân cha con thật sự yêu mến!”
“Nhưng mà cha, nàng…”
“Ta vốn phản đối việc Yên nhi nói ra chân tướng với con. Dù sao chuyện như vậy nếu để người ta biết thì thứ nhất là quá mức kinh thế hãi tục, chắc chắn sẽ có người muốn tổn thương Yên nhi; thứ hai, ta cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609732/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.