Edit: Ring.
“Đại ca, huynh đang nói cái gì vậy? Sao đệ hoàn toàn không hiểu?”
Thương Tử Đồng căn bản không biết Thương Vũ Đồng đang cười cái gì. Hắn nghe ca ca nói nửa ngày cũng như không, vẫn không biết tại sao không cần lo lắng cho Bùi gia.
“Ta đã nói đến vậy rồi mà đệ còn chưa hiểu sao?” Thương Vũ Đồng nhíu mày, cảm thấy bất đắc dĩ vì đầu óc đơn giản của đệ đệ mình.
“Ta lại nói dễ hiểu hơn một chút đi. Thứ thật sự đáng giá trong tay Bùi Vũ Khâm căn bản không phải mấy cửa hàng, hiệu buôn đó mà là nhân mạch và các xưởng chế tác trong dân gian. Ta lấy một ví dụ đơn giản, tỷ như gấm vóc chúng ta mặc trên người đi. Tử Đồng, đệ nói xem, ở Đông Vân quốc, loại gấm hoa mỹ nhất, sang quý nhất là gì?”
“Thiên Chi Cẩm!” Thương Tử Đồng không cần nghĩ đã trả lời.
“Thiên Chi Cẩm đó ở đâu mới có bán?”
“‘Chức Cẩm Tạo’ của Bùi đại ca. Này cả Đông Vân quốc đều biết, đại ca huynh cho ta là đồ ngốc sao?”
“Đệ đương nhiên không ngốc. Chính là vị Thiên Tử trong triều đình kia cũng nghĩ như vậy cho nên bây giờ sợ là bọn họ cũng gặp khó khăn.
Mọi người đều biết ‘Chức Cẩm Tạo’ của Bùi gia có khắp cả nước. Các loại vải hoa mỹ nhất, phức tạp nhất, xinh đẹp nhất, cũng đắt tiền nhất, cái gì ở đó cũng có, hơn nữa mỗi năm còn liên tục đổi mới, không ngừng cho ra các sản phẩm đa dạng, cho nên từ vương công quý tộc cho đến phú hào thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609714/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.