Edit: Ring.
Ba trăm tấm da dê, cạo suốt ba ngày. Hỏng hai mươi bảy tấm, lại cạo hư bốn mươi lăm tấm, cuối cùng số lượng được mọi người kéo căng, cố định phơi nắng vẫn còn hơn hai trăm. Thành quả như vậy đã khiến Giang Mộ Yên rất vui vẻ.
Hơn nữa ông trời cũng rất phối hợp, mấy hôm nay đều là nắng đẹp. Vốn da dê này không thể chịu được nắng quá gắt, cũng may bây giờ đang là mùa xuân, dù là giữa trưa cũng chỉ khiến người ta cảm thấy ấm áp thôi, không cần lo lắng vì nắng quá nóng.
Cho nên Giang Mộ Yên dứt khoát cho người dùng giá cố định hết hơn hai trăm tấm da phơi nắng trong sân.
Những tấm da bị cạo hư, Giang Mộ Yên cũng không lãng phí. Nàng cho người lấy kéo cắt bỏ những phần hư, sau đó cũng dùng những giá phơi nhỏ hơn cố định rồi phơi nắng.
Hai ngày như vậy, hai mặt trong ngoài của tất cả da dê đều được phơi nắng hết.
Sau khi lấy ra khỏi giá cố định, mỗi tấm da dê đều có màu trắng trong, nhìn có vẻ mỏng manh, dường như đâm một cái là thủng nhưng lại dai vô cùng. Hơn nữa cầm trong tay không chút cảm giác dầu mỡ, còn hơi hơi trơn, khiến Thanh Thư và mọi người đều cảm thấy mới mẻ không thôi.
Triển Tịch và Nghênh Phong lại cầm lấy một tấm da dê đã được phơi nắng kéo kéo thử, phát hiện quả nhiên không dễ rách, hơn nữa còn không biến hình, hai người đều kinh ngạc vô cùng.
Bùi Phong nhìn tấm da trắng trong kia, cảm thấy tuy hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609709/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.