Edit: Ring.
“Giang Mộ Yên, đừng có làm ra vẻ trinh tiết liệt phụ nữa. Hừ, hôm nay dù nàng có nguyện ý hay không, ta đều sẽ khiến nàng trở thành người của ta!” Nói xong, Bùi Huyền không điểm huyệt Giang Mộ Yên mà lại vặn trật hai khớp vai của nàng, tựa hồ muốn nàng vừa đau lại không thể nào phản kháng mà cảm giác thân thể mình bị chiếm đoạt.
Giang Mộ Yên thật sự là vừa giận vừa tức, tai nghe ‘xoẹt’ một tiếng, quần áo trên người đã bị xé, nàng lại càng giãy dụa nhiều hơn.
“Bùi Huyền, tên súc sinh này, ngươi không chết tử tế được!”
“Cứ mắng chửi đi, nàng mắng càng hăng, ta lại càng cao hứng. Hy vọng lúc nằm dưới thân ta, nàng cũng có thể kêu lớn tiếng như vậy!”
Trên mặt Bùi Huyền hoàn toàn không còn chút lý trí nào, hơn nửa người hắn đã đè lên chân Giang Mộ Yên, áp chế không cho nàng giãy dụa. Một tay hắn cởi quần áo bản thân, tay kia lại thô bạo nắm lấy một bên trắng ngần gần như đã lộ hơn nửa ngoài yếm của nàng. Chuyện này khiến hắn kích động, hưng phấn đến mức không còn biết mình đang nói gì nữa rồi.
“Giang Mộ Yên, nàng cũng đừng cảm thấy thiệt thòi. Ta chịu chấp nhận đôi giày rách đã bị Bùi Vũ Khâm chạm qua như vậy đã là phúc khí của nàng rồi. Nàng nghĩ Bùi Vũ Khâm sẽ thật sự còn yêu nàng, không thể nào quên được sao?
Nói thật với nàng, bây giờ hắn đang giữ một nữ tử bí ẩn trong sân, ngày nào cũng đến đỏ ở lại một canh giờ. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609676/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.