“Đâu chỉ như vậy! Nghe người ngoài đồn Bùi Vũ Khâm và Lục thị kia tình đầu ý hợp. Bùi Vũ Khâm thậm chí còn vì cái chết của Lục thị mà hai mươi năm không tái giá. Nhưng bây giờ, ba người chúng ta đều đa thấy ‘người chết’ hết rồi, mọi người cảm thấy Bùi Vũ Khâm nhốt nữ nhân kia mười mấy năm chính là biểu hiện của ‘tình đầu ý hợp’, ‘kiêm điệp tình thâm’ sao?
Mọi người đều là nam nhân. Một nam nhân, nhất là người thành công như Bùi Vũ Khâm, chuyện có thể khiến hắn hận đến độ đó còn có thể là gì, không phải vừa nghĩ đã hiểu rồi sao?”
Hai người kia nghe hắn nói vậy, biểu tình đều trở nên kinh hãi.
Thấy đã thu được hiệu quả mong muốn, Lí đại nhân lại càng đắc ý mà tiếp tục: “Chỉ là trước đây chúng ta khống biết chân tướng nên mới đi một vòng lớn như vậy. Nếu sớm biết, lúc trước liền trực tiếp bắt Giang Mộ Yên là mọi chuyện xong hết rồi. Cần gì phải chộp cái phiền toái đó vào tay, tự dưng bị Bùi Vũ Khâm hận mà lại chẳng được gì. Thật sự là…”
Ba vị đại nhân tự cho là đã đoán được tất cả bí mật của Bùi Vũ Khâm. Mỗi người đều lộ ra vẻ mặt ‘thì ra là vậy’, ‘biết vậy chẳng làm’. Lại không biết tình hình thật sự khác với suy đoán của bọn họ rất nhiều.
Bất quá cũng vì bọn họ đoán vậy mà vô tình hành động tiếp theo của họ tại là giúp đỡ cho Bùi Vũ Khâm, khiến Bùi Huyền kia càng cảm thấy đau đầu.
“Vậy bây giờ ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609669/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.