Edit: Ring.
“Bởi vậy ta mới hạ quyết định này. Năm năm, chúng ta cho BùiHuyền, Bùi Ngu, Bùi Phong và cả Dạ Tập năm năm xem thành tích, thiên phú của bọn chúng như thế nào.
Nếu năm năm sau cảm thấy trong số đó có đứa nào thích hợp thì chúng ta liền giao trọng trách cho hắn. Nếu vẫn không có thì chúng talại cho chúng thêm chút thời gian. Tóm lại, ta hy vọng có thể từ từ dành ra càng nhiều thời gian cho nàng, cũng cho chúng ta thì càng tốt.
Cho nên Yên nhi, đừng cự tuyệt, cũng đừng phản đối ta. Takhông phải nhất thời xúc động quyết định mà đã suy tính cặn kẽ suốt mộtbuổi chiều mới nói với nàng.”
“Nhưng nếu năm năm sau mà phát hiện không ai trong số họ cótài kinh thương thì chúng ta lại làm thế nào? Có còn tiếp tục nữakhông?” Giang Mộ Yên giương mắt nhìn Bùi Vũ Khâm.
Muốn bồi dưỡng ra một kỳ tài kinh thương như Vũ Khâm trong thời gian năm năm, đó cũng không phải chuyện dễ.
Trong tâm Giang Mộ Yên cảm thấy không có khả năng, nhưng không thểkhông thừa nhận rằng đề nghị này của Vũ Khâm vẫn khiến nàng cảm thấykích động vô cùng. Nhưng sự kích động đó, nàng cũng chỉ chôn dấu dướiđáy lòng thôi chứ không hề biểu lộ ra ngoài một chút nào. Nàng sợ sẽ vìvậy mà càng ảnh hưởng đến tâm tình Vũ Khâm.
Nói thật, hôm nay Bùi Vũ Khâm có thể suy nghĩ mà nói ra những lờinày, giống như khi nàng nghĩ cả đời Vũ Khâm đều sẽ lấy chuyện làm ăn của Bùi gia làm trọng, nàng chỉ là phụ thôi, nhưng đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609604/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.