Mà trái ngược với sắc mặt khó coi của Bùi Huyền, biểu tình Vương Minh Châu lại có thể dùng mấy từ ‘mừng-như-điên’ để hình dụng.
Trên gương mặt vừa đen vừa béo đến độ sắp không phân nổi ngũ quan kia lúc này bởi vì nụ cười vui mừng và ‘thẹn thùng’ mà trở nên càng khủngbố. Giọng nói vốn đã khiến người ta phải nổi da gà lúc này lại thêm mấyphần ‘hờn dỗi’ mà ai nghe cũng muốn la làng: “A, là Huyền công tử. Thật, thật sự là khéo quá, chúng ta lại gặp rồi. Người, người ta thật vui vẻ nga!”
(R: edit còn run tay chứ nói gì nge -_-. Mục đích tác giả tả kĩ nhân vật này là để dọa độc giả à.)
Giang Mộ Yên ráng nhịn, dù đã đưa mu bàn tay lên che miệng nhưng vẫnkhông thể nào khống chế được mà phát ra một tiếng nôn khan từ cổ họng.
Bùi Huyền và Bùi Vũ Khâm đều biết hơn một tháng trước Giang Mộ Yênvừa sẩy thai, cho nên tiếng nôn khan này tất nhiên không thể nào bởi vìmang thai. Vậy chỉ có thể nói là nàng bị Vương Minh Châu làm cảm thấyghê tởm đến buồn nôn.
Trong lòng Bùi Vũ Khâm không khỏi cảm thấy hối hận, sớm biết VươngMinh Châu có thể kích thích Yên nhi đến nỗi phải nôn khan thì hôm nayhắn đã không mang nàng đến đây rồi.
Mà khuôn mặt của Bùi Huyền sau khi nhìn thấy Vương Minh Châu vốn đãkhó coi vô cùng, giờ lại nghe tiếng nôn khan của Giang Mộ Yên, hắn cảmthấy khó chịu giống như bị tát một cái ngay trước mặt bàn dân thiên hạvậy. Gương mặt tuấn tú vốn có thể xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609598/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.