“Bùi đại ca, huynh đã biết đại ca đệ muốn nói gì rồi sao?”
Thương Tử Đồng kinh ngạc nhìn Bùi Vũ Khâm. Gia chủ đệ nhất gia củaĐông Vân quốc này quả nhiên là danh bất hư truyền. Tin tức mà đại ca hắn cho rằng Bùi Vũ Khâm chắc chắn thấy cảm kích khi nghe được này, khôngngờ Bùi Vũ Khâm không những đã sớm biết mà còn chuẩn bị đâu vào đấy hếtrồi.
Người này rốt cuộc là thâm trầm, sâu sắc đến cỡ nào đây?
Bùi Vũ Khâm nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói “Chuyện Vũ Đồnghuynh muốn đệ chuyển lời, trong lòng ta cũng đã tính rồi. Tử Đồng, đệđừng dính vào, miễn cho phải mạo hiểm cùng Vũ Khâm.”
“Bùi đại ca, huynh nói cái gì vậy. Nếu huynh đệ bọn đệ sợphải mạo hiểm thì đã dứt khoát không đề cập đến chuyện này rồi. Giờ nếuđã nói ra thì chính là muốn đứng cùng trận tuyến với Bùi đại ca huynh,cho nên phàm là có việc gì bọn đệ có thể giúp được thì xin huynh nhấtđịnh không được khách khí.”
“Tử Đồng, đa tạ!”
Bùi Vũ Khâm quả nhiên không nói thêm lời thừa nào nữa, chỉ có đơngiản hai tiếng đa tạ, nhưng ý tứ trong đó không cần diễn đạt cũng đãđược biểu lộ ra.
Thương Tử Đồng sau khi nghe Bùi Vũ Khâm nói hai tiếng đó thì quả nhiên mỹ mãn nở nụ cười.
Đợi sau khi nụ cười của hắn nhạt đi, Bùi Vũ Khâm mới chậm rãi nói tiếp “Tất cả những chuyện phải làm lần này hẳn là Tử Đồng đều đã làm hếtrồi, định khi nào thì khởi hành trở về Hà Nam? Ta sẽ bảo Thanh Thư chuẩn bị ngựa tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609548/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.