Edit: Ring.
Dù sao cũng bởi vì Giang Mộ Yên nên LíTương Vân mới mất cơ hội được Bùi Vũ Khâm thu vào phòng. Giờ trong phủai chẳng biết lỡ như Giang Mộ Yên chết, người có hiềm nghi nhất tự nhiên chính là Lí Tương Vân.
Haha! Lâm Quỳnh Hoa càng nghĩ càng đắc ý, trong lòng nhịn không được mà phá lên cười! Sau đó, ánh mắt nàng lạiđột nhiên trầm xuống, bình tĩnh nhìn về phía phòng chính, trong lòngthầm ác độc nói, Bùi Vân Phảng ơi Bùi Vân Phảng, tên quỷ đoản mệnh nhàngươi lúc còn sống không cho mẫu tử chúng ta điều tốt đẹp gì, giờ ngươichết đã hai mươi năm, cuối cùng cũng có ích được một lần!
“Nhưng mà nhũ mẫu, ta muốn tiểugian nhân kia thống khổ một chút, đừng để nó chết quá dễ dàng, tốt nhấtlà tra tấn đến chết đi, ai bảo nó chống đối ta khắp nơi!”
“Phu nhân, cho dù ngài khôngnhắc, ta cũng chuẩn bị nói ra đây. Chuyện một đao giết chết Giang Mộ Yên là không thể làm, quá máu me, cũng dễ bị bại lộ. Nếu lão gia điều tracẩn thận thì sớm muộn cũng sẽ tra đến chúng ta.”
“Vậy nhũ mẫu bà định làm thế nào?”
“Phu nhân có nhớ trong vườn nhà mẹ đẻ ngài từng có trồng một loại cỏ xanh không?”
Lâm Quỳnh Hoa gật đầu “Nhớ, đó là nương trồng. Nương trước khi mất thích nhất loại cỏ này, mỗi ngày đều tự mình chăm sóc.”
“Phu nhân, lúc trước nương ngàicũng không phải vì thích nó nên mới tự tay chăm sóc. Ngài có biết vì sao cha ngài cưới bảy tám phòng tiểu thiếp nhưng không có ai sống thọ, cũng không ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609545/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.