“Ba vị tẩu tử xin miễn lễ, VũKhâm đang muốn tìm mọi người đây. Mấy ngày nay Vũ Khâm và Yên nhi không ở trong phủ, ít nhiều cũng nhờ mấy vị tẩu tử để ý trông coi chuyện trongnhà. Vũ Khâm đa tạ mọi người!”
Tuy có câu ‘không đánh người mặt tươicười’ nhưng lúc này, Tần Hồng Diệp đã ôm quyết tâm tuyệt đối muốn trúttoàn bộ oán khí trong lòng nên nghe vậy liền lạnh mặt nói “Không dám nhận lão gia khen ngợi, mấy người chúng ta tính là gì chứ, bỏ chútcông sức cho cái nhà này là chuyện đương nhiên. Có điều lão gia thân làngười đứng đầu, không biết có nên càng phải làm gương mà đừng tùy hứnglàm bậy hay không?
Lão gia muốn thú Giang Mộ Yên làm thê, trong lòng chúng ta tuy phản đối, cảm thấy không ổn nhưng lão giakhư khư cố chấp, lại thích nàng không thôi nên chúng ta cũng không nóigì nữa. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của ngườiđứng đầu là lão gia ngài. Nhưng mà lần này lão gia cùng phu nhân rờikhỏi nhà đi đâu cũng không nói một tiếng, có phải đã quá không có tráchnhiệm rồi hay không?
Cũng may mọi người đã trở về lúcsáng, nếu lỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn mà hành trình bị hoãn hay lão gia cùng phu nhân gặp chuyện gì bên ngoài, ngài bảo cả một nhà chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Cho dù muốn đi tìm, chúng ta cũng không biếtbắt đầu tìm từ chỗ nào!
Lão gia yêu thương tiểu thê tử, muốn làm một trượng phu tốt nên để đám cô nhi quả phụ chúng ta ở nhà lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609532/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.