Vừa trở lại bến tàu, Bùi Vũ Khâm liền phân phó những công nhân Bùigia ở đây để bọn họ đến núi Bạch Nham vận chuyển mấy xe đá vôi đến BìnhDương thành, bởi vì Bùi gia ở Bình Dương thành có hai lò gạch chuyên đúc hai loại gạch đỏ và xanh.
Dọc theo đường đi, Giang Mộ Yên đã nói cho hắn nghe muốn nung đá vôinày cần nhiệt độ rất cao, không phải ngọn lửa bình thường có thể đạt đến được, trừ phi là có lò nung đặc biệt.
Mà vừa khéo là Bùi gia sở hữu mấy lò gạch có quy mô không nhỏ ở ĐôngVân quốc, trong đó thậm chí còn có một chỗ chuyên chế tạo đồ sứ và ngóiđúc cho hoàng gia.
Trong đó, hai lò gạch gần đây nhất vừa vặn ở Bình Dương thành cáchbến tàu lớn không xa. Như vậy vận chuyển số đá này đến Bình Dương thànhlà chuyện vô cùng thích hợp.
Nếu không phải Bùi Vũ Khâm kiên quyết không đồng ý, nói hắn phân phóngười ta làm tốt công tác nung vôi và giám sát là được rồi thì Giang MộYên thậm chí còn muốn tự mình đi một chuyến đến Bình Dương thành, tậnmắt chứng kiến quá trình số đá vôi này được nung thành vôi sống.
Nhưng Bùi Vũ Khâm lại kiên quyết phản đối, không muốn lại vì chuyệnnày mà tiếp tục lãng phí thời gian nghỉ ngơi mà thật vất vả bọn họ mớicó được, cho nên Giang Mộ Yên cũng chỉ có thể đồng ý tiếp tục hànhtrình, không bàn đến sổ sách, chuyện làm ăn của Bùi gia, cũng không nghĩ đến chuyện làm giấy, nung vôi linh tinh cùng những việc không liên quan đến tuần trăng mật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609522/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.