Edit: Ring
Nhưng nói thì nói vậy nhưng sự buồn ngủ đang dần dần dâng cao khiếnHồng Nguyệt lại nhịn không được ngáp lần thứ hai. Mà Thanh Thư bên cạnhnàng không biết là do bị ảnh hưởng hay sao mà đôi mắt vốn tỉnh táo không thôi lúc này cũng có chút mơ hồ, hắn không tự chủ được cũng ngáp theo!
Giang Mộ Yên thấy bộ dáng buồn ngủ của hai trợ thủ đắc lực của mình và Vũ Khâm như thì không khỏi cứng rắn lên.
“Được rồi, đừng cãi ta nữa. Không những Hồng Nguyệt em vềphòng nghỉ ngơi mà ngươi nữa, Thanh Thư, ngươi cũng đi luôn đi! Ngày mai chờ các ngươi tỉnh táo rồi lại đến hầu hạ.”
“Phu nhân –”
“Sao? Ta vừa lên làm phu nhân Bùi gia mà chuyện đầu tiên phân phó, hai người đã không nghe rồi ư?”
Giang Mộ Yên thấy bọn họ vẫn không nghe lời liền bày ra vẻ uy nghiêm.
Một câu này nói ra, Thanh Thư cùng Hồng Nguyệt nhất thời không dámnói gì nữa, mà bọn họ quả thật buồn ngủ không chịu được nên cũng cùngnhau hành lễ “Dạ, phu nhân. Nô tỳ/Thanh Thư cáo lui!”
Nói xong, hai người liền nâng bước chân có vẻ uể oải đi hướng cửaphòng, ra ngoài hít một hơi gió đêm cùng không khí tươi mát, cả haidường như đã có tinh thần hơn một chút. Nhưng phu nhân đã bảo bọn họ vềnghỉ ngơi, nếu không nghe thì khó tránh khỏi việc chọc phu nhân khôngvui. Nghĩ vậy, cả hai cũng dứt khoát bước nhanh ra ngoài.
Sau khi Thanh Thư và Hồng Nguyệt đi rồi, Giang Mộ Yên lại ăn thêm một lát, lúc cảm thấy đã hoàn toàn no mới buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609502/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.