Edit: Ring.
“Yên nhi, đến! Nắm lấy tay ta, ta dắt nàng đi!”
Giang Mộ Yên liền không chút do dự đưa tay mình ra, dưới sự nâng đỡ ấm áp từ bàn tay Bùi Vũ Khâm, nàng xoay người bước ra khỏi kiệu hoa.
Hoàn toàn không thấy được tình cảnh phía trước, nàng chỉ nhìn đến mặt đất dưới chân. Nơi này hẳn đã là ở cửa lớn từ đường, nhưng trên đất cũng đã không có nhiều đất đá như lần trước nàng thấy mà đã trải một lớp thảm đỏ mềm mại, tượng trưng cho không khí vui mừng.
“Chúng ta lạy liệt tổ liệt tông trước, sau đó lại về Lưu Vân tiểu trúc bái đường!” Giống như sợ nàng sẽ bất an, Bùi Vũ Khâm vừa đi vừa nhẹ giọng giải thích với Giang Mộ Yên.
Giang Mộ Yên gật gật đầu “Được, đều nghe lời chàng!”
Trong từ đường tổ tông, khác hẳn với tình cảnh ba người như thẩm án nửa tháng trước, hôm nay ở đây chỉ có hai người, đó chính là hai vị lão thái gia đã từng cố gắng ngăn cản bọn họ thành thân lúc trước cùng với bài vị liệt tổ liệt tông.
Hai người mặc hỉ bào đỏ thẫm tiêu sái bước vào, đầu tiên là quỳ xuống trước bài vị liệt tổ liệt tông. Sau đó, hai vị lão thái gia liền đứng dậy, lấy từ trong lòng ra một thứ giống như quyển sổ nhỏ màu vàng, mở ra, đứng cách bọn họ mấy bước rồi bắt đầu đọc.
Đầu tiên là một đoạn cầu nguyện tổ tiên trên trời giống như tế văn dài đến một nén nhang, Giang Mộ Yên không những nghe đến đầu choáng váng mà chân cũng quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609499/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.