Edit: Ring.
Mặc kệ những sóng gió bên ngoài, trong Lưu Vân tiểu trúc của Giang Mộ Yên cùng Bùi Vũ Khâm vẫn trời trong nắng ấm, ánh mặt trời rải khắp nơi như trước.
Hai người mỗi ngày đều chìm đắm trong ánh sáng ấm áp yêu đương, vô cùng vui vẻ, thoải mái.
Tiến độ học tập của Bùi Vũ Khâm rất nhanh, đến hôm trước hôn lễ, hắn đã có thể vận dụng được một vài phép chia đơn giản một cách thuần thục.
Mà Giang Mộ Yên cũng giữ lời dạy cho hắn công thức tính ra đáp án cho bài toán cấp số cộng mà hắn vẫn rất tò mò.
Học được công thức đó, quả thật không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được sự hưng phấn của Bùi Vũ Khâm.
“Yên nhi, ý nàng là chỉ cần học thuộc cái nàng gọi là công thức này thì mặc kệ là muốn cộng từ 1 đến bao nhiêu cũng có thể tính ra dễ dàng phải không?”
“Đương nhiên, bằng không sao lại gọi là công thức chứ? Công thức thật ra chính là một quy luật người ta tìm ra trong quá trình tính toán, sau đó dùng phương thức linh hoạt lại vô cùng trí tuệ khái quát thành. Nhìn như đơn giản như thật ra lại không dễ dàng có được.”
“Công thức đó không có khi nào sai sao? Ví dụ như ta cộng từ từ, đến cuối cùng phát hiện kết quả tính ra không giống như khi dùng công thức?”
“Vậy chỉ có thể là trong quá trình tính toán, chàng đã sai ở đâu rồi chứ tuyệt đối không phải công thức sai. Công thức sở dĩ được gọi như vậy là vì không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609489/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.