“Nếu nói vậy thì người nên lo lắng bây giờ hẳn là Bùi Huyền!” Giang Mộ Yên nhất thời nở nụ cười. “Hắn vốn định thử ta một phen, tất nhiên ta không hề phòng bị, đúng là đã trúng kế. Nhưng mà hắn cũng đã bại lộ bí mật của mình, đó chính là hắn thật ra không đôn hậu, vô dụng như những gì đã biểu hiện. Bùi Huyền cũng không đáng thương cùng bất lực như những gì hắn nói. Trên thực tế, hắn vô cùng có khả năng là loại người giả heo ăn thịt hổ!”
“Giả heo ăn thịt hổ?” Bùi Vũ Khâm cảm thấy rất thú vị với hình dung mới lạ như vậy của Giang Mộ Yên.
“A, đây là một cách nói ở chỗ của ta, chắc chàng không quen!”
Giang Mộ Yên thấy Bùi Vũ Khâm lộ ra ánh mắt kinh ngạc cùng hứng thú thì liền giải thích “Chính là để hình dung một người rất biết che giấu bản thân, đến thời điểm mấu chốt mới bộc phát ra chỗ lợi hại khiến người khác khó có thể tưởng tượng được. Chúng ta đều gọi những người như vậy là giả heo ăn thịt hổ!”
“Rất ý tứ! Cũng không có gì không quen, chỉ là ta thật sự rất muốn tận mắt nhìn thấy nơi Yên nhi sống trước đây như thế nào thôi. Không biết là địa phương gì lại có thể nuôi dưỡng ra một nữ tử trí tuệ lại chu đáo như Yên nhi!” Trong mắt Bùi Vũ Khâm không hề che dấu sự tò mò với hoàn cảnh sống trước đây của Giang Mộ Yên.
Giang Mộ Yên bị hắn nhìn như vậy thì cũng không tự chủ được nhớ đến ba mình, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609480/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.