Edit: Ring.
Sau khi ăn xong, lúc hai người đang chuẩn bị tản bộ thì Triển Tịch đuổi theo thích khách đã một ngày một đêm cuối cùng cũng trở lại.
Vừa thấy gương mặt nghiêm túc đó, Giang Mộ Yên liền biết hắn có chuyện cần nói với Bùi Vũ Khâm, cho nên nàng tự động nói mình ăn hơi quá no nên muốn về phòng nghỉ ngơi trước.
Bùi Vũ Khâm tuy cảm thấy chuyện Triển Tịch sắp nói cũng không có gì không thể để Giang Mộ Yên nghe nhưng vừa nghĩ đến nó có thể liên quan đến ân oán giang hồ, hắn lại cảm thấy có lẽ để Yên nhi về phòng mới là cách tốt nhất với nàng.
Dù sao nếu không phải năm đó tình cờ cứu được Triển Tịch cùng Nghênh Phong thì Bùi Vũ Khâm hắn cũng chỉ là một người theo thương, mấy chuyện tranh đấu giang hồ, ân oán tình thì kia hoàn toàn không liên quan đến hắn. Cho nên bây giờ thấy Triển Tịch có chuyện muốn nói, Bùi Vũ Khâm chỉ có thể nhìn Giang Mộ Yên với ánh mắt có lỗi, nhẹ giọng nói “Yên nhi, nàng về phòng trước, chờ một lát ta trở về sẽ tản bộ cùng với nàng!”
“Được, không sao. Hai người cứ nói chuyện đi, ta cũng hơi mệt rồi nên về nghỉ ngơi trước, chuyện tản bộ cũng không cần gấp, dù sao sau này cũng còn nhiều cơ hội mà. Đươc rồi, Thanh Thư, ngươi ở lại hầu hạ lão gia đi. Hồng Nguyệt, em theo ta về.”
Giang Mộ Yên nói xong liền tự nhiên đứng lên, bước ra cửa trước.
“Dạ, tiểu thư!” Hồng Nguyệt cũng lập tức cung kính đi theo.
Mà Triển Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609461/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.