Edit: Ring.
Sau khi thấy được công dụng của cây bút lông ngỗng đầu tiên, Thanh Thư đã không dám khinh thường cây thứ hai mà còn nhìn cây bút lông ngỗng trong tay Giang Mộ Yên như nhìn bảo vật.
Khiến Giang Mộ Yên nhịn không được mỉm cười vì sự thận trọng của hắn “Đương nhiên là có chỗ khác, ngươi lại xem!”
Nói xong, nàng liền viết thử trên giấy.
Thanh Thư rõ ràng phát hiện cùng là lông trên một con ngỗng nhưng chữ mà cây này viết ra lại thô hơn cây kia rất nhiều, độ lớn lại gần bằng chữ viết bằng bút trung thì không khỏi càng ngạc nhiên “Trời, thật sự là thần kỳ. Tiểu thư, ngài làm như thế nào vậy? Có thể cho Thanh Thư thử một chút không?”
“Thật ra rất đơn giản, chỉ là lúc dùng dao chuốt lông ngỗng, mặt cắt có nhọn có tù mà thôi. Nếu là nhọn, mực ra ở đầu lông ngỗng tất nhiên cũng ít đi, mà nếu mặt cắt hơi lớn hơn thì mực tất nhiên thấm nhiều, chữ cũng thô hơn.”
Giang Mộ Yên mang ba cả ba cây bút lông ngỗng bày ra cho Thanh Thư quan sát.
Thanh Thư nhất thời hiểu rõ gật đầu “Thì ra là vậy, nhưng sao bút lông ngỗng này sau khi thấm mực nước lại có thể viết được nhiều chữ liên tục như vậy? Vì nó không phải bút lông, sau khi thấm thì từ thân bút đến ngòi bút đều có mực nước, cho nên mới có thể viết nhiều chữ như vậy mới chấm lần nữa sao?”
Giang Mộ Yên khen ngợi gật đầu với Thanh Thư. Đúng là một người thông minh, đã hiểu được nguyên lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609417/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.