Edit: Ring.
“Ý của chàng là con nhà thương nhân không được học số học sao? Vậy bọn họ tính toán sổ sách như thế nào?”
Giang Mộ Yên lúc này thật sự kinh ngạc đến mức thiếu điều muốn rớt cằm.
Đây đúng là chuyện lạ lần đầu tiên nàng được nghe đến, người buôn bán không cho học tính toán, mà những người cả ngày phong hoa tuyết nguyệt lại được học?
Vậy thử hỏi những người dòng dõi thư hương đó học số học để dùng làm gì a?
Bọn họ vẫn luôn ra vẻ mình thuộc dòng dõi cao quý, căn bản không cần kinh thương không phải sao?
Bùi Vũ Khâm nhìn bộ dạng kinh ngạc của Giang Mộ Yên, tuy trong lòng nặng nề nhưng cũng đã bị vẻ bất ngờ này của nàng khiến cho thoải mái không ít.
Hắn khẽ gật đầu “Sự thật đúng là như vậy. Con nhà thương nhân không được học số học, tính toán sổ sách này nọ khó tránh khỏi gặp khó khăn, nhưng chúng ta trước giờ cũng có một vài biện pháp biểu diễn số lượng để người ta nhìn vào có thể hiểu được, có điều so với số học chân chính thì khác biệt rất lớn.
Ngày mai ta cho nàng xem sổ sách những chưởng quầy đưa đến nàng sẽ hiểu.”
Giang Mộ Yên không thể tượng tượng được. Nàng không biết số học ở thế giới này có phải giống với một cộng một bằng hai trong đầu nàng nghĩ hay không. Nếu thật là vậy thì lại càng khó hiểu. Nếu ngay cả kiến thức toán học cơ bản nhất cũng không biết thì Bùi Vũ Khâm rốt cuộc là làm sao mà khiến Bùi gia trở thành thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609392/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.