Edit: Ring.
Ánh mắt sâu xa hiếm thấy của Bùi Vũ Khâm dừng trên mặt hồ. Nếu lúc này Giang Mộ Yên có thể nhìn thấy, hẳn nàng sẽ không cho rằng hắn là nam tử ôn nhuận vô cùng trong cảm nhận của nàng nữa.
Nhưng Giang Mộ Yên lại không có ở đây.
Mà Bùi Vũ Khâm cũng sẽ không để bất luận kẻ nào nhìn đến một mặt này của hắn.
Chính xác mà nói thì hắn sẽ không cho phép bất kì ai nhìn thấu những suy nghĩ trong lòng hắn.
Vẫn luôn quan sát Lí Tương Vân bên cạnh, hắn cũng không phải không biết chuyện các hạ nhân đều vụng trộm gọi nàng là Tương di.
Nhưng hắn vẫn làm như không biết, không phải cam chịu, mà là vì hắn cảm thấy thương hại Lí Tương Vân.
Bởi vì điều bất hạnh nhất của nàng đó chính là làm nha hoàn hồi môn của Lục Tử Yên mà bước vào Bùi gia.
Trước không nói hắn vô tình với nàng, đó là cho dù có ý, bởi vì Lục Tử Yên, hắn cũng không thể yên tâm thu nàng vào phòng.
Cho nên ngay từ đầu, nàng đã định phải cực khổ sống hết quãng đời còn lại.
Có điều không phải hắn chưa cho nàng cơ hội. Bao nhiêu năm qua, hắn không hề hạn chế nàng tìm người khác, thậm chí còn tạo cho nàng nhiều cơ hội để chọn một quản sự điều kiện tốt, bộ dạng không tệ mà mở lời xin hắn gả ra ngoài.
Chỉ vì nàng hoàn toàn không hay biết gì về chuyện năm đó, hắn chắc chắn sẽ đồng ý.
Nhưng mà lòng của phụ nữ chính là quá tham, trong mắt nàng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609364/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.