Edit: Ring.
“Đúng vậy, lão gia yên tâm, tuy Mộ Yên cùng Dạ Tập không thành vợ chồng được nhưng đây bất quá là duyên phận an bày, huống chi đối với Mộ Yên và Dạ Tập mà nói, cả hai đều đã được đền bù mong muốn, vậy còn có gì để nói? Chúng ta tất nhiên sẽ đối đãi với Mộ Yên như trước, tuyệt không để nàng cảm thấy xa lạ cô tịch.”
Tam phu nhân Lâm Quỳnh Hoa cũng vội vàng đứng lên, nhiệt tình ân cần nói.
“Vậy tất nhiên là không thể tốt hơn! Yên nhi, con cũng nghe rồi đó, có nhu cầu gì thì chỉ cần mở miệng phân phó như trước là được. Nếu có ai không tốt với con, cứ việc tùy thời tìm ta nói!”
“Tạ Bùi tiên sinh, tạ nhị phu nhân, tam phu nhân, cũng cám ơn chư vị đã yêu thương, Mộ Yên đa tạ mọi người!”
Giang Mộ Yên vội vàng đứng dậy hành lễ với mọi người.
“Được rồi, Mộ Yên, con khách khí như vậy làm gì, thật xa lạ quá. Nếu nguyện ý thì con cứ gọi ta bá nương giống trước đây cũng được, đừng gọi nhị phu nhân giống như mới ngày đầu biết ta, không biết ý của Mộ Yên như thế nào?”
“Đa tạ ý tốt của nhị phu nhân, bất quá Bùi gia là nhà phú quý, tất nhiên phải có quy củ, Mộ Yên nếu đã giải trừ hôn ước với đại thiếu gia, vậy sao có thể bất kính với nhị phu nhân? Về sau vẫn là gọi nhị phu nhân có vẻ thích hợp hơn!”
Giang Mộ Yên tuy không định phủi sạch quan hệ với mọi người trong Bùi gia nhanh như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609352/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.