Edit: Ring.
“Dạ Tập là rốt cục biết hối hận, nhưng nó vẫn là đứa nhỏ, nó không biết được đôi khi có một số chuyện, vừa đi qua là sẽ không thể quay lại, cũng có một số người như vậy, một khi bỏ qua liền vĩnh viễn không thể tìm về.”
“Lão gia, ý ngài là thiếu phu nhân thật sự không thể nào tha thứ cho đại thiếu gia, sau đó cùng đại thiếu gia nối lại tình xưa sao?”
“Thanh Thư, ngay từ đầu, bọn họ vốn chưa từng có cái gọi là ‘tình’, sao có thể nói là nối lại tình xưa? Thanh Thư, Yên nhi là quyết muốn giải trừ hôn ước với Dạ Tập, mà ta cũng đã đáp ứng nàng!”
Bùi Vũ Khâm cũng không định dấu giếm Thanh thư đã theo hắn nhiều năm này, dù sao hôm nay không nói thì ngày mai lúc dùng cơm cũng phải tuyên bố, vậy nên còn không bằng nói trước với Thanh Thư một tiếng.
Có một số cảm xúc không tiện biểu lộ với người khác, nhưng khi đối mặt Thanh Thư, hắn có khi cũng sẽ không cố ý che giấu. Dù sao cuộc sống ngày đềm đều căng thẳng thần kinh thế này, hắn cũng sẽ có lúc mệt mỏi.
“Lão gia, ngài đáp ứng rồi? Vì sao? Ngài không phải vẫn hy vọng đại thiếu gia có thể lấy thiếu phu nhân làm vợ sao?
Hơn nữa nếu thiếu phu nhân giải trừ hôn ước với đại thiếu gia, vậy sau này thiếu phu nhân phải lấy thân phận gì để tiếp tục ở lại trong phủ? Hay là lão gia ngài định để thiếu phu nhân ra ngoài ở?”
Vấn đề đầu tiên Thanh Thư nghĩ đến chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609342/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.