Edit: Ring.
Thần sắc Giang Mộ Yên rất nghiêm túc, từng câu chữ nói ra đều mạnh mẽ, mà những lời này Bùi Phong lại chừng từng nghe hay đọc qua.
“Mộ Yên, ngươi có biết những lời này trước nay chưa từng có ai nói với chúng ta. Mọi người chỉ biết thương nhân là một đám thấp kém, chúng ta sinh ở Bùi gia, cho dù hưởng hết phú quý người thường ít có nhưng địa vị trong xã hội chung quy vẫn không cao”
Bùi Phong khiếp sợ nhìn Giang Mộ Yên, trong ánh mắt có vẻ kinh diễm cùng cảm xúc phức tạp mà hắn chưa bao giờ bày ra cho người nào thấy.
“Đó là bởi vì bản thân mọi người đều xem nhẹ giá trị của chính mình. Lão phu tử có câu, tự trọng sẽ được người trọng. Thân là thương nhân cũng xem chính mình là hạ tiện, huynh sao còn muốn người khác xem trọng được đây?”
Giang Mộ Yên thản nhiên vạch trần điểm mấu chốt.
“Hay cho một câu ‘tự trọng sẽ được người trọng’! Yên nhi, con quả nhiên không hổ là đệ nhất tài nữ Đông Vân quốc, kiến thức bực này, từng ấy năm nay còn chưa ai có được.
Yên nhi, nếu người trong thiên hạ đều hiểu được điều này như con, thương nhân sao còn không thể ngẩng mặt với người khác chứ?”
Cùng với tiếng nói truyền từ cửa đến, Bùi Vũ Khâm cùng Bùi Dạ Tập cũng một đêm chưa ngủ tiêu sái một trước một sau bước vào.
“Thúc thúc!”
Bùi Phong nghe được giọng này liền nhanh chóng đứng lên, cúi người hành lễ với Bùi Vũ Khâm vừa mới bước vào.
“Phong nhi thấy sao rồi? Độc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609298/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.