Edit: Ring.
“Làm càn! Ai dám? Đại tẩu đừng tức giận, đều do Vũ Khâm mấy năm nay không dạy dỗ Dạ Tập cho tốt nên nó mới dám không tôn kính người lớn như vậy! Người đâu, gia pháp!”
Giọng nói Bùi Vũ Khâm nhất thời lớn hơn vài phần, Thanh Thư cúi mi lên tiếng “Dạ, lão gia!”
Không lâu sau, một cây thước rộng ba tấc, dài khoảng ba thước* đã được mang lên. Bùi Vũ Khâm nhận lầy gia pháp liền đứng lên “Dạ Tập, ta hỏi lại một lần, ngươi có biết sai chưa?”
(R: một thước là khoảng 1/3 mét, 10 tấc bằng 1 thước. Vậy là cây gia pháp này rộng 10cm, dài 1m. Cái bản nó bự z thì oánh đâu có đau đâu ta, k lẽ dày lắm ò.Ó).
“Cha, con đúng là có sai, nguyện chịu gia pháp! Xin cha ra tay!”
Bùi Dạ Tập quỳ thẳng tắp, cao giọng nói.
Bùi Vũ Khâm cũng không nương tay, hạ một đòn thật mạnh đầu tiên lên lưng hắn “Nếu biết sai, ta đây hỏi ngươi, ngươi sai chỗ nào?”
“Con không nên thân là nam tử lại lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li! Con biết sai!” Bùi Dạ Tập ngẩng cao đầu nhìn bức hoành phi gia huấn của Bùi gia treo ngay chính điện, lớn giọng đáp.
“Còn gì nữa?” Đòn thứ hai cũng giáng xuống.
“Con không nên không nghe lời cha, còn vô cớ oan uổng Mộ Yên! Con biết sai!” Bùi Dạ Tập lại lần nữa lớn tiếng trả lời.
Theo lời nói của hắn, đòn thứ ba cũng đánh tới cùng một chỗ trên lưng.
Lúc này Bùi Dạ Tập không đợi Bùi Vũ Khâm hỏi đã tiếp tục thành khẩn kiểm điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609274/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.