Edit: Ring.
Nhất thời nàng buông quyển sách trong tay, đứng lên bước đến mở cửa phòng, giương giọng nói với người trên lầu “Bùi Dạ Tập, ngươi không cần quá đáng! Ta ở ngay đây, không hề trốn, ngươi có chuyện gì thì lăn xuống đây mà nói!”
Bùi Dạ Tập nghe được tiếng Giang Mộ Yên liền thả người rơi xuống, dùng khinh công tiếp đất.
Ánh mắt đỏ bừng giận dữ, người cũng nhanh chóng vọt lên. Còn chưa đến gần, tiếng cười lạnh đã vang lên trước.
“Giang Mộ Yên, ngươi không phải bị bệnh không thể tiếp khách ư? Bây giờ sao lại chịu ra rồi? Không làm rùa đen rút đầu nữa hả?”
Vừa nghe hắn mở miệng đã châm chích, Giang Mộ Yên cũng lạnh lùng nhìn lại “Bùi Dạ Tập, ngươi nhàm chán quá phải không. Có chuyện thì nói, nói mấy lời không phong độ như vậy làm cái gì? Ta có sinh bệnh hay không không phải do ngươi nói, mà ta có muốn gặp ngươi hay không cũng không do ngươi quyết định. Mới sáng tinh mơ ngươi đã hùng hổ đến đây làm gì? Ta cho là hôm qua chúng ta đã thỏa thuận xong!”
“Ai thỏa thuận với ngươi? Hôm qua ngươi còn đáp ứng ta không đi cáo trạng với cha, kết quả thì sao?”
“Ta đi cáo trạng cáo gì? Ngươi mở miệng nói ta cáo trạng, ngậm miệng cũng nói ta cáo trạng. Ta đến tột cùng là cáo trạng cái gì?”
“Giang Mộ Yên, ngươi dối trá! Chuyện tới nước này ngươi còn phủ nhận?”
“Bùi Dạ Tập, ngươi rốt cuộc có nói đạo lí hay không? Nếu không, liền cút ra ngoài cho ta!”
“Giang Mộ Yên, ngươi lật lọng đi cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609272/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.