Edit: Ring.
Cho nên khi Bùi Phong thật vất vả tìm nha hoàn, kiếm được một bộ quần áo thích hợp mang về cho Giang Mộ Yên, nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, bên trong lại im lặng đến một tiếng động cũng không có.
Hắn không khỏi chần chờ một chút, lại nhẹ nhàng gọi “Đệ muội, đệ muội? Quần áo đã mang tới, ta, ta đặt ở cửa chính, tự muội lấy hay để ta mang vào?”
Lúc này, Giang Mộ Yên bên trong đã ngủ từ lâu, hơn nữa còn ngủ rất say. Tiếng nói chuyện và gõ cửa của Bùi Phong cũng không lớn, cho nên nàng không hề nghe thấy, vẫn ngủ say như trước.
Mà Bùi Phong nói xong cũng không nghe bên trong có động tĩnh gì, lo lắng không biết có phải Giang Mộ Yên bởi vì chịu lạnh quá mức mà té xỉu hay không nên hắn cũng không chờ nữa mà nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.
Nhanh chóng đi ra phía sau bình phong, vừa thấy, hắn không khỏi choáng váng. Đệ muội Giang Mộ Yên kia lúc này vậy mà lại đang công khai ngủ trong ổ chăn của hắn.
Mà quần áo nàng cởi ra vẫn còn nằm trên mặt đất, trong đó thậm chí còn có một cái yếm màu xanh nhạt. Như vậy thực hiển nhiên, trên người Giang Mộ Yên đang nằm trong chăn là cái gì cũng không có.
Bùi Phong vừa nghĩ vậy, mặt không khỏi đỏ lên.
Nhớ đến lúc ôm nàng dùng khinh công bay về phòng vừa rồi, tuy tầm mắt hắn đã tận lực tránh việc cúi đầu nhìn Giang Mộ Yên nhưng hắn dù sao cũng là người luyện võ, nhãn lực tốt hơn nhiều so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609249/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.