Edit: Ring.
Giang Mộ Yên vừa ngồi xuống ghế đã nghe hắn nói “Y? Mặt Yên nhi đỏ quá, là thân thể không thoải mái, phát sốt sao?”
Giang Mộ Yên vốn vì hắn dựa vào gần mà kích động không thể kiềm chế, nghe hắn nói vậy, lại càng thêm mặt đỏ tai hồng.
“Không, không, ta tốt lắm, chỉ là trời quá nóng, có chút nóng thôi.”
Đây là một cái cớ sứt sẹo đến rối tinh rối mù, Giang Mộ Yên biết. Nhưng đầu óc nàng lúc này đã thành một đám bùn nhão, chỉ có thể nghĩ ra được lí do này.
Bùi Vũ Khâm nhìn trang phục nhẹ nhàng thoải mái, lại thêm làn váy gấm thượng hạng phiêu dật trên người nàng, lại nhìn thời tiết ngoài cửa sổ. Hôm nay trời nóng như vậy sao?
Con dâu tương lai này của hắn, hành động hôm nay thật sự là thú vị hơn trước đây nhiều!
Bùi Vũ Khâm âm thầm nở nụ cười, cũng không vạch trần nàng, chỉ bày ra vẻ mặt có thể hiểu được “Yên nhi, việc làm của Dạ Tập hôm qua ta đã biết. Con đừng khổ sở, càng không cần ủy khuất, việc này ta sẽ để Dạ Tập cho con một công đạo.”
(R: ta edit là con nhưng trong bản convert vẫn là ‘ngươi’ nên bạn Yên vẫn chưa biết ng này là bố chồng tương lai =))).
A?
Liên quan gì đến Bùi Dạ Tập? Nàng lại vì sao phải cảm thấy ủy khuất? Còn có, hắn muốn để Bùi Dạ Tập cho nàng công đạo gì?
Giang Mộ Yên còn đắm chìm trong chuyện vừa gặp đã yêu nhất thời bị mấy câu này của Bùi Vũ Khâm kéo trở về, nàng kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609241/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.