A, coi chừng lửa!
– Cầm đồ cũng cầm không xong, bộ tay huynh không có kẽ hả?
Lý Nghiên cướp lấy quyển trục trước khi nó lăn vào lửa, trượng nghĩa giơ chân, hiểm hóc chặn nó lại, sau đó chí chóe nhảy tưng tưng dập lửa trên giày.
Ngô Sở Sở bước tới nhặt quyển trục lên, cẩn thận phủi bụi, thấy đó là một bức tranh cũ, vẽ chân dung một người khiến người ta không biết đâu mà lần, nét bút vô cùng đơn giản, không chút trau chuốt, rất giống ảnh chân dung thời xưa dùng khi tuyển chọn quan lại hoặc cung nữ.
Tranh vẽ một đứa trẻ khoảng 10 tuổi, trông hơi ngây thơ, ở góc viết ngày tháng năm sinh của cậu, không có họ tên.
Mọi người quay mặt nhìn nhau.
Ưng Hà Tòng hỏi:
– Đây là gì?
Lý Nghiên đọc ra tiếng:
– “Năm Vĩnh Bình thứ hai mươi mốt.” Năm Vĩnh Bình thứ hai mươi mốt là năm nào?
– Vĩnh Bình là niên hiệu của tiên đế.
Ngô Sở Sở thuận miệng giải thích, sau đó nói:
– Nếu người này sinh ra vào năm Vĩnh Bình thứ hai mươi mốt, thì bây giờ chắc gần 40 tuổi, lạ thật, người này có gì đặc biệt ư? Vì sao Tề môn phí công cất giữ bức tranh này như vậy… A!
Lý Thịnh vội hỏi:
– Sao?
Ngô Sở Sở đột nhiên chỉ vào dấu ấn trên quyển trục:
– Đây là ấn của cha ta!
Ngô tướng quân luôn đóng vai một nhân vật thần bí khó lường, dường như ông vừa thuộc về Hải Thiên Nhất Sắc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225521/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.