Mộc Tiểu Kiều:
– Sao ta biết?
Chu Phỉ như người bệnh nặng cầu y loạn xạ, tiến lên một bước:
– Xin tiền bối nói cho ta biết.
Mộc Tiểu Kiều nhướng mày nhìn nàng, chợt không hiểu sao đột nhiên nảy ra ý nghĩ gì đó, bèn thình lình duỗi tay chuyên dùng để móc tim ra tóm lấy cổ Chu Phỉ.
May là tuy tinh thần Chu Phỉ loạn nhưng không thật sự xem lời nói xằng của hắn “không giết nữ nhân” là thật. Trong không gian giới hạn, nàng vung Toái Già ra, sống đao đụng một tiếng “keng” vào móng tay như hung khí của Mộc Tiểu Kiều, sau đó nàng dùng một tay kéo chuôi đao, giơ ngang lưỡi đao đẩy về trước, sau đó không hề báo trước chuyển từ chặn thành chém.
Mộc Tiểu Kiều bị ép nghiêng người tránh ra, dư âm của đao phong đẩy về phía đàn tỳ bà trong tay hắn kêu một tiếng “ting”.
Mái tóc dài và tà áo dài của Mộc Tiểu Kiều bay loạn trong gió sớm, hắn từ từ thu móng tay vào lòng bàn tay.
Mặt hắn rất trắng, nhưng con ngươi lại rất đen, những đặc điểm này nếu trên người thiếu nữ thì rất đẹp nhưng ở trên người một nam tử có tuổi thì cứ như ma treo cổ, may mà hôm nay hắn đại phát từ bi, không thoa son nên không dọa người như khi “lòe loẹt hát sân khấu” mấy lần khác.
Chu Phỉ nói:
– Ta sớm biết Chu Tước chúa chính là người béo nhờ nuốt lời, chỉ không ngờ nuốt nhanh như vậy.
Mộc Tiểu Kiều cười ha ha, uốn giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225496/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.