Chu Phỉ phục lăn, nàng phát hiện hễ là chuyện từ miệng Tạ Doãn nói ra thì chuyện tốt chưa bao giờ linh, còn chuyện xấu thì chưa bao giờ không linh.
Chu Phỉ kéo khóa Thiên Môn trong tay, ngẩng đầu nhìn sắc trời dần tối, hỏi:
– Sao chổi lợi hại hay Bắc Đẩu lợi hại nhỉ?
Tạ Doãn không có gì để nói, chỉ cười khổ.
Sở Thiên Quyền ban đầu thấy đại đội nhân mã giết ra, còn tưởng là phục binh của thằng nhãi Triệu Minh Sâm nên giật mình kinh hãi.
Ai ngờ liền sau đó, Sở Thiên Quyền thấy Tạ Doãn và Chu Phỉ liên thủ quét ngang phục binh trong nước ở nhà thủy tạ, ông ta lập tức hiểu ra, Triệu Minh Sâm cũng là bị hãm hại. Kẻ ngay cả Khang vương cũng dám hãm hại thì có bối cảnh gì? E là đối phương muốn mượn danh ông ta rồi nhân lúc bọn ngốc trong trang viên chưa phản ứng kịp sẽ cho chết cả đám.
Sở Thiên Quyền quyết đoán kịp thời, nhẫn tâm bỏ rơi đại đội nhân mã của mình như tráng sĩ chặt tay, chỉ dẫn một nhóm nhỏ quân tinh nhuệ, ỷ võ công cao, giết ra một đường máu khỏi sơn trang, phá vây xông ra chạy thẳng vào trong núi.
Lúc này bất ngờ lại gặp phải Triệu Minh Sâm còn chật vật hơn cả ông ta, trong lòng lão thành tinh Sở Thiên Quyền rõ như gương sáng.
Đây quá nửa là chuyện nội bộ người Nam, có kẻ muốn diệt trừ tiểu Khang vương vướng víu này, còn muốn tiện thể đổ chậu phân ấy lên đầu ông ta.
Đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225472/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.