Ánh mắt Chu Phỉ vô cùng kỳ lạ nhìn chằm chằm Tạ Doãn.
Tạ Doãn hỏi:
– Lại làm sao?
Chu Phỉ hơi chần chừ, cảm giác có lẽ mình nằm lâu nên huyệt thái dương co giật đau đau:
– Ta luôn cảm thấy đây không giống như những lời ngươi sẽ nói.
Tạ Doãn cười to:
– Vậy ta sẽ nói gì? Mau dưỡng cho mập để làm Đoan vương phi của ta à?
Chu Phỉ:
– …
Tạ Doãn vừa cười vừa đi ra ngoài, tay siết chặt cây sáo rởm, cà lơ phất phơ chắp sau lưng, trong nháy mắt, Chu Phỉ chợt cảm thấy đầu ngón tay hắn hơi đỏ, mu bàn tay nổi màu xanh trắng bệnh tật, giống như mới được xách ra khỏi hầm băng.
Chu Phỉ bật thốt:
– Tạ đại ca, ngươi không sao chứ?
Không biết có phải ảo giác của nàng hay không, bước chân Tạ Doãn hình như hơi khựng lại.
Nàng vịn cột giường, lảo đảo đứng dậy:
– Vả lại, ta vẫn chưa nói xong, hôm đó ngươi nói với ta, trong túi vải này có một vật rất quan trọng, là chìa khóa của “Hải Thiên Nhất Sắc”, là gì thế?
– Dù sao chuyện này đã bị người có ý đồ khơi ra rồi, nói cho cô biết cũng không sao.
Một chân Tạ Doãn đặt ở ngưỡng cửa, qua loa biếng nhác nói:
– Trong đó chắc có một vật có hoa văn sóng nước, hoa văn sóng nước chính là ký hiệu của “Hải Thiên Nhất Sắc”.
Chu Phỉ càng nghe càng cảm thấy bất thường, bình tĩnh truy hỏi:
– Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225455/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.