Nhờ Tạ Doãn hướng dẫn, Chu Phỉ đã hiểu những mưu mô lồi lõm của các quan to quý nhân, dù vậy, khi nàng chính mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn nổi lên xúc động muốn rút đao chém người.
Nhìn từ xa, trấn nhỏ rất yên bình nhưng tới gần mới biết nơi nơi đóng chặt cửa, lòng người hoảng hốt, trên đường phố vắng vẻ chỉ còn lại những binh tướng Bắc triều ba đến năm người một nhóm, cờ tửu quán rách nát nằm dưới đất, trên ngọn cây và đá trên đường thỉnh thoảng có vết máu và hài cốt nhìn mà kinh hãi.
Cảnh này quá quen thuộc với Chu Phỉ. Bởi “bên ngoài” chính là như vậy.
Lúc nhỏ, Chu Dĩ Đường từng đọc cho nàng nghe “thương thay dân chúng nhiều gian khó”… nhưng lúc đó nàng chỉ nghe như đàn gảy tai trâu, ba huynh muội Chu Phỉ buồn ngủ nghiêng trái ngã phải, bởi thế nàng chưa bao giờ hiểu tình cảm ôm ấp “vì dân lập mệnh” (1) của các thư sinh.
(1) Trích lời của Trương Hoành Cừ, tức Trương Tái (1020 – 1077),ý nói vì dân chúng mà chọn ra con đường vận mệnh chính xác.
Thế giới nhỏ dưới núi ấy, nàng từng rất thích.
Lần đầu tiên nàng rời khỏi 48 trại với lòng đầy hiếu kỳ, là trấn nhỏ dưới núi náo nhiệt và xinh đẹp đã cho nàng một món quà ra mắt ngạc nhiên vui vẻ và cảm giác mãi mãi thuộc về nó.
Nàng một đường lên bắc, trải hết mọi gian nguy, nhìn dân sinh hỗn loạn, đôi chân đầy bùn đất và vô số nơi gà chó cũng chẳng thể yên thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225446/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.