Mã Cát Lợi đưa tay ngăn Chu Phỉ suýt xông lên:
– Lỗ mãng cái gì, cẩn thận!
Nói rồi, ông thận trọng xách trường kiếm trong tay, đưa mắt ra hiệu cho người khác.
Các đệ tử được huấn luyện nghiêm chỉnh bước lên, mọi người tản ra để có thể vừa canh gác cho nhau vừa tự mình tìm tòi chốc lát, chợt có người kêu lên:
– Mã tổng quản!
Mã Cát Lợi dẫn người qua xem, thấy cổng sắt trạm gác đầu tiên nhìn như khép nhưng không hề đóng chặt, thi thể các đệ tử trạm gác được xếp thành hàng chỉnh tề sau cổng, toàn bộ đều bị một kiếm cứa cổ gọn gàng lưu loát, vết thương ngoại trừ chí mạng thì không có gì lạ, căn bản không nhìn ra được là kiếm pháp của nhà nào.
Mã Cát Lợi sa sầm mặt bước về trước một bước, đưa tay thăm dò trên thi thể, đè thấp giọng:
– Không có phản kháng, không có vết thương khác, thi thể vẫn còn ấm.
Nếu là trước đây, Chu Phỉ chắc chắn không nghe ra ông có ý gì, nhưng sau khi xuống núi hơn nửa năm quay về, nàng có thể trong nháy mắt hiểu được ẩn ý của Mã Cát Lợi – kẻ giết người rất có thể là người mình trong 48 trại, vả lại còn chưa đi xa.
Đây là… 48 trại lần thứ hai nội loạn?
Lý Nghiên bị gió đêm lạnh thổi rùng mình, sau lưng nổi một lớp da gà, không kìm được lùi về sau một bước, vừa vặn giẫm lên cành cây “rắc” một tiếng.
Mã Cát Lợi bị âm thanh này kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225436/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.