- Thưa đại đương gia, chuẩn bị xong hết rồi, người xem lại xem sao?
- Khỏi.
Lý Cẩn Dung dường như lúc nào cũng vội vội vàng vàng, bà cúi đầu khoát tay, lại hỏi:
- Chu tiên sinh và Vương lão phu nhân đều không hồi âm?
Nữ đệ tử làm việc vặt cho bà miệng mồm lanh lợi nói:
- Dạ chưa, lần này Bắc Đẩu chơi thật rồi, người của chúng ta ở phương Bắc đều mất liên hệ với trại, Vương lão phu nhân trong thời gian ngắn hẳn không thể làm gì. Nhưng Vương lão phu nhân của chúng ta là ai? Bà ấy dù có gặp Bắc Đẩu ngay trước mặt, cũng phải là Bắc Cẩu nhường đường, người cứ yên tâm ạ.
Lý Cẩn Dung không để ý tới câu an ủi này, vì theo bà, “an ủi” cũng là một dạng phí lời, bà vẫn cau mày như cũ, hỏi:
- Nhóm Mã Cát Lợi lần trước đưa thư đến nói gì?
Nữ đệ tử nghe lời đoán ý, nuốt xuống những lời thừa, nói:
- Lần trước viết thư báo hình như mới ra khỏi đất Thục, Lý sư muội lần đầu ra ngoài, có chút nghịch ngợm...
- Viết phong thư hồi âm họ, bảo Lý Nghiên đàng hoàng lại, ở ngoài không thể so với trong nhà, không cần dung túng nó, nên đánh cứ đánh nên mắng cứ mắng.
Lý Cẩn Dung day day trán, vừa tính toán trong lòng xem mình có bỏ sót gì không, vừa lơ đãng nói:
- Ngươi lo công việc đi, ngày mai chúng ta xuất phát sớm, dùng bữa tối xong thì gọi trưởng lão các trại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225433/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.