Đại khái đã qua cái tuổi đấu võ mồm với thiếu niên, Kỷ Vân Trầm nghe nàng nói năng lỗ mãng nhưng không hề tức giận, chỉ ngẩn người rồi chán nản nói:
- Đoạn Thủy Triền Ti của ta quả thực không là cái thá gì_____bất kể thế nào, đa tạ cô.
Sắc mặt Tạ Doãn rất khó coi, dựa vào một bên vách đá không lên tiếng.
Ngô Sở Sở lên tiếng:
- A Phỉ không đi, ta cũng không đi.
Hoa chưởng quỹ không biết đi tới từ khi nào, nhìn Kỷ Vân Trầm, hỏi:
- Đệ điên rồi sao?
Kỷ Vân Trầm lắc đầu.
Tiếng thanh la đồng vang lên như truy hồn đòi mạng, một tiếng “cheng” dư âm lạnh lẽo, vang vọng nhiều lần trong mật đạo, Hoa chưởng quỹ hơi cúi đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
- Vậy huynh không thể không…
Lời còn chưa dứt, ông đã giơ một tay túm lấy vai Kỷ Vân Trầm, định cưỡng chế đưa hắn đi.
Kỷ Vân Trầm không hề giãy giụa, bị bàn tay lớn như chiếc quạt hương bồ của Hoa chưởng quỹ làm lảo đảo, vẻ mặt không chút dao động_____thông thường chỉ có người không biết võ công mới phản kháng giãy giụa theo bản năng, còn người như Kỷ Vân Trầm đương nhiên hiểu rõ đó chỉ là phí sức.
Hắn chỉ hạ thấp giọng, nói rõ từng chữ với Hoa chưởng quỹ:
- Đệ đã sống đủ những ngày tháng trốn tránh rồi, huynh biết vừa nãy đệ suy nghĩ gì không?
Gò má Hoa chưởng quỹ căng ra.
- Đệ nghĩ, đệ tra nhiều năm như vậy mới tra được chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225418/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.