Kết quả Chu Phỉ mới chui ra nhìn liền rụt về_____VănDục nửa đêm nửa hôm không ngủ, ngồi canh ở gần cửa sổ mà bình thườngnàng thích ngồi như canh kẻ tặc, đang tự rót tự uống, trong khách điếmvắng khách đèn đuốc sáng choang, từ trên xuống dưới, nhiều thân binhthay phiên di chuyển.
Nàng đẩy mở cửa sổ lần nữa, chỉ thấy trên đường lớn trước đâyyên tĩnh từ lâu thì bây giờ vô cùng náo nhiệt, binh tướng treo đèn bađến năm người một nhóm đi tuần tra dọc đường, bao vây khách điếm nho nhỏ này ba tầng trong ba tầng ngoài, đúng là có ý chạy đằng trời.
Chu Phỉ chống cằm, tập trung suy nghĩ giữa màn đêm, cho rằngmình không cần tự tưởng bở, kẻ tặc mà Văn tướng quân đề phòng chắc chắnlà vị vương gia hành vi không ngay thẳng khó khăn lắm mới bắt được kia,mình muốn đi, chưa chắc ông ấy sẽ ngăn, thực không cần lén la lén lút,cứ thoải mái đẩy cửa đi ra ngoài là được.
“Nếu ông ấy quản chuyện bá vơ, ngay cả mình cũng chặn…” Chu Phỉthoáng nhớ đến một chưởng của ông ấy đánh rớt vỏ đao mình nămxưa____nàng thừa nhận, khi đó quả thực Văn Dục lợi hại hơn mình, còn giờ thì sao?
Chu Phỉ xoay trường đao nơi cổ tay một vòng, nghĩ: “Có thể thử xem.”
Vào lúc nàng dự định nghỉ ngơi một buổi tối, ngày hôm sau quangminh chính đại cáo từ thì cửa sổ phòng bên đột nhiên đẩy ra một khe nhỏ.
Khung cửa sổ gỗ trong khách điếm nhiều năm thiếu tu sửa, phát ra tiếng kêu “cót két”, Chu Phỉ nghiêng đầu nhìn, đợi hồi lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225408/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.