Chúc Bảo Sơn là trưởng tử của Chúc lão gia, có đôi mắtto y hệt cha hắn. Nhưng tính tình thì khác nhau một trời một vực, chẳngnhững không kế thừa bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt mà còn hơi khiến người ta phiền chán.
Vì hắn là do thị thiếp ở bên ngoài sinh, không những là thịthiếp không được sủng ái mà còn là một bà điên không thể hưởng phúc.
Chuyện tiếc nuối lớn nhất trong đời Chúc Bảo Sơn là không thể bò về tái sinh một lần_____nếu thật sự có cơ hội như vậy, hắn đập nồi bánsắt cũng phải canh chuẩn cái bụng, dù thành một con chó cũng phải kýthác vào bụng Chúc phu nhân.
Chúc đại thiếu gia từ nhỏ đến lớn cẩn trọng làm nhi tử Chúc phunhân, hận không thể quên đi trên đời còn có một người mẹ ruột này, nhưng Chúc phu nhân ăn chay niệm Phật, là nữ bồ tát nổi tiếng gần xa, nữ bồtát đương nhiên không chấp nhận hắn làm ra chuyện vô liêm sỉ là vứt bỏmẹ ruột, thường xuyên nhắc nhở hắn phải đi thỉnh an mẹ ruột.
Cho nên Chúc Bảo Sơn cứ mồng một mỗi tháng phải nhẫn nhục đithăm viếng bà mẹ điên, bằng không chính là “vong ân phụ nghĩa”, là “bấthiếu”, hắn không biết làm sao, đành phải ngày ngóng đêm mong cho bà mẹđiên này mau mau chết.
Lại đến mồng một tháng này, trước ba ngày, Chúc phu nhân đã phái người tới nhắc nhở hắn phải đi thỉnh an mẹ ruột, đôi lúc Chúc Bảo Sơnkhông biết Chúc phu nhân nghĩ thế nào, nếu luôn lo nghĩ cho bà điên kiathì tại sao hạ nhân mỗi ngày đưa cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225399/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.