Bà vú già chưa kịp nói, Đoàn Cửu Nương đã tự mình cất tiếng, nhẹ nhàng nói:
- Vì tỷ tỷ ta.
…
- Năm xưa ta một mình đi về phương bắc trong binh hoang mã loạn, không phải là ăn no rửng mỡ đi kiếm chuyện… Ta có một tỷ tỷ ruột songsinh, từ nhỏ tướng mạo giống nhau y như đúc, chỉ có cha mẹ là có thểphân biệt được, năm ta năm sáu tuổi, quê nhà gặp nạn, phụ mẫu không sống được liền đem hai tỷ muội ta đi bán. Dọc đường, ta nhân lúc người môigiới không phòng bị mà giãy thoát khỏi dây trói, nhảy xuống chiếc xe chở gia súc nọ. Khi ta muốn đưa tỷ tỷ theo thì tỷ ấy lại không chịu, giẫmlên ngón tay ta bảo ta cút, nói rằng cả đời này tỷ ấy đều không muốn gặp ta… tỷ ấy còn nói, cha mẹ bán bọn ta đều vì ta không được người tathích, liên lụy đến tỷ ấy, tỷ ấy hận chết ta.
…
- Từ nhỏ tính khí ta đã xảo trá tai quái, thường bị người lớnquở mắng là không được lanh lợi đáng yêu như tỷ tỷ, lúc đó còn nhỏ không hiểu chuyện, nghe vậy liền tin lời tỷ ấy, cực kỳ hận, khóc lóc tại chỗrồi bỏ chạy. Sau này lớn lên ta mới hiểu, lúc đó tỷ ấy sợ người môi giới quay lại thì ta cũng không chạy được nên muốn để ta đi mau. Nhưng giữabiển người mênh mông, ta biết đi đâu tìm một nữ tử nhỏ bé đây? Ta luônkhông biết mấy năm qua tỷ ấy còn sống hay đã chết.
…
- Mãi đến khi có lần uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225395/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.