Trương Thần Phi bề ngoài thô kệch bề trong tinh tế, nheo mắt nhìn bóng Xung Tiêu Tử, chợt thấp giọng nói:
- Vị tiền bối thế hệ chữ Xung này giỏi như vậy, so với gia mẫu,không, dù so với... cũng không kém bao nhiêu, sao lại giống chúng ta, dễ dàng bị kẻ gian bắt giữ?
Hắn hơi dừng lại ở giữa, lược bớt tên một người nhưng trong lòng Chu Phỉ nhạy bén, cảm thấy người mà Trương Thần Phi không nói kia chính là Lý Cẩn Dung.
“Ôn Nhu Tán” là thuốc ngựa, dược tính không nhỏ, nhưng nếu nộicông một người cao đến trình độ nhất định, nghe nói có thể tạm thời ápchế.
Dù chỉ có thể kéo dài chốc lát, chuyện khác không làm được, chẳng lẽ không chạy được sao?
Ánh mắt Tạ Doãn lóe lên, hắn ở đâu cũng là nhân vật dẫn đường,cảm giác phương hướng rất tốt, vừa nhìn là thấy hướng đi của Xung TiêuTử chính là Nhạc Dương, chắc tối qua lão đạo sĩ nghe được hắn và TrươngThần Phi tán gẫu, biết Hoắc gia bảo có thể gặp nguy hiểm nên cố ý chạytới. Không ít người ở đây đều là vì Hoắc gia bảo mới bị Mộc Tiểu Kiềubắt giam, dù trước đây từng có giao tình thì bây giờ e đều đã tan thànhmây khói, Xung Tiêu Tử có lẽ sợ trong lòng người khác không thoải máinên không nói rõ mà chỉ nói là “việc riêng”.
- Đồng hành một quãng mà thôi, đi, chúng ta cũng đừng dây dưa nữa.
Tạ Doãn nói, liếc nhìn Chu Phỉ, nàng đang cau mày, mắt to trừngmắt nhỏ với quyển “Đạo đức kinh” trong tay, hắn bèn vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225387/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.