Tạ Doãn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng, Chu Phỉ cho rằng hắn lại nghĩ ra lời khuyên can mới, không ngờ hắn lại nhắm mắt nói:
- Không sai, quả thực ăn nói quan trọng, chẳng qua chỉ là mộtcái mạng nát, chưa chắc đáng tiền hơn người khác____nếu đã như vậy, đi,chúng ta thả hết mấy kẻ xui xẻo này ra, sống chết nghe theo ý trời, tốtxấu gì cũng không thẹn với lòng.
Tạ Doãn nói dông nói dài thực sự rất giỏi, Chu Phỉ lần này hiếmkhi tìm được chút hả hê từ hắn, còn chưa kịp vui vẻ thì nghe hắn thongthả bổ sung thêm một câu.
Tạ Doãn than thở:
- Kỳ nam tử thân cao bảy thước, hơn năm thước rưỡi là chân như ta cũng có thể gặp được một nửa tri kỷ, may mắn thay!
Cách tự miêu tả này rất đặc biệt, nghe giống như một con bọ ngựa to vậy.
- …
Chu Phỉ khựng lại, hỏi con bọ ngựa hình người nói khoác không biết ngượng này:
- Tại sao ta là một nửa?
Bọ ngựa to bôi thuốc giải lên cửa một gian thạch lao, dặn ngườiđó chạy mau rồi quay đầu so so tay lên đầu Chu Phỉ, nghiêm mặt nói:
- Bởi vì cô e là chưa cao tới năm thước.
Liền sau đó, dưới chân hắn như nổi gió bay ra ngoài, cười lớn tránh thoát một đao không kiềm chế được của Chu Phỉ.
Có những người bên nhau đến già vẫn như người xa lạ, có nhữngngười vừa gặp mà như đã thân quen. Không biết có phải vì Tạ Doãn quágiỏi làm thân hay không mà Chu Phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225383/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.