Ánh đèn lay động, Chu Phỉ dụi dụi mắt, thấy trời tờ mờsáng thì đưa tay tắt đèn, mực trong nghiên đã hơi khô, nàng cũng lườithêm nước, quẹt vết đen soạt soạt viết qua loa xong đoạn gia huấn cònlại, cây bút cũ cũng bị nàng ấn mạnh rụng lông.
Tối hôm trước, nàng và Lý Thịnh bị Lý Cẩn Dung xách ra khỏi sông Tẩy Mặc, Chu Phỉ vốn tưởng rằng mình không chết thì cũng bị lột một lớp da, ngờ đâu Lý Cẩn Dung lại giơ cao đánh khẽ, chỉ vội vã sai người giam hai người họ lại tự kiểm điểm lỗi lầm, mỗi người chép hai trăm lần giahuấn là xong.
Gió thổi không lọt, nắng chiếu không tới, không đau không ngứa,muốn nằm là nằm, loại “chuyện tốt” này bình thường không tới lượt ChuPhỉ, Lý Nghiên phạm lỗi còn may ra.
Chu Phỉ chưa tới nửa đêm đã dùng thể chữ cuồng thảo như chó càoviết qua quýt xong gia huấn, sau đó thì ngậm cây bút xù lông, ngửa mặtnằm trên chiếc giường nhỏ bên cạnh, suy nghĩ về chuyện tối hôm trước.
Bởi vì Lý Thịnh làm dây dưa nên cuối cùng Lý Cẩn Dung không thểđích thân đuổi theo, Tạ Doãn thành công bỏ chạy. Chu Phỉ đoán bây giờmình có thể đàng hoàng nằm trong phòng, tám phần là nhờ công lao của vịTạ công tử này___đại đương gia muốn bắt cậu ta, nhưng hình như không dám khua chiêng gióng trống đi bắt, kéo theo cũng không thể khua chiênggióng trống phạt nàng và Lý Thịnh, chắc chắn là sợ kinh động đến ngườinào đó. Nếu bà đánh dữ dội một trận ra trò thì người bị “kinh động” đạikhái cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225367/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.