Thuyền đậu hũ trong nồi nước sôi, lúc chín thì tự biết ngửa bụng lên trời. (ý giống câu “thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng”)
Ông đây mặc kệ.
Người này chết thì người kia đẩy lên lấp chỗ trống, trình tự phong vương cũng cứ theo đó mà đánh số thôi, tuy nhiên xưng hô từ nhỏ đến lớn lại không thay đổi. Nói như vậy thì ngay từ lần đầu tiên lão tử gặp Khang vương kêu Tam ca là đã lòi đuôi rồi.
Kể ra người ở nơi này đều dùng một loại hư chiêu để thử người khác. Nhân vương lúc vừa gặp lão tử thì tự xưng là tam ca, còn như Tô Diễn Chi lại tự xưng là Tô Hành Chi, chỉ cần một câu đã đoán ra ta là hàng giả.
Tiểu Thuận đứng bên cạnh giường, ta ngồi bên mép giường nhập định.
Nhân vương nếu ngay từ đầu đã biết ta là giả, vì sao lại mắt nhắm mắt mở mặc ta tiêu dao đến tận bây giờ? Mấy thước phim dã sử âm mưu cung đình tranh đấu quằn quéo trong đầu ta. Tiểu Thuận thử độ ấm trong chậu nước rồi nhỏ giọng kêu ta một tiếng: “Vương gia”.
Tiểu Toàn thập thò ngoài cửa, chắp tay quỳ xuống: “Vương gia, Nhân vương thiên tuế tới, bảo có chuyện muốn nói với vương gia.”
Nhân vương đúng là thắp nhang muỗi cũng lên, vừa nghĩ đến đã thấy có mặt rồi.
Nhân vương ngồi ở sảnh chính uống trà lạnh, phe phẩy quạt: “Lão Thất à, ta tới để báo một tiếng. Buổi chiều tại đình Trường Nhạc trong cung tổ chức tiệc rượu, hoàng huynh làm chủ. Nhớ đến đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-nhat-xuan/2430618/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.