Một cơn gió nhẹ sượt qua chóp mũi ta mát lạnh.
Vài ngày hành trình kể ra cũng sóng yên biển lặng. Bùi Kỳ Tuyên thi thoảng vì lão tử ăn chút dấm chua. Tác phong thoải mái của Phù tiểu hầu gia so với bình thường cũng có chút giới hạn. Chỉ có Tô công tử tâm tình rõ ràng không tốt lắm, càng đi về phía nam lại càng nói ít hơn.
Đi sáu bảy ngày đường, qua sông Hoài, cuối cùng cũng tới được thành, đến trạm tuần tra Huy Châu.
Tường trắng ngói xám, mái hiên nâu sậm, người ngựa đứng chào đón từ ngoài cổng, tất cả đều mang đậm khí chất cổ trang.
Ta vén mành xe phẩy quạt, lắc đầu tán thưởng, “Quả nhiên là một địa phương tốt.” Bùi Kỳ Tuyên ở phía sau ta nói một câu, “Nói nghe như vương gia lần đầu tiên đến đây vậy.” Ta hít vào một chút. Hiện giờ trước mặt Bùi Kỳ Tuyên không giống như ở trước mặt Tô công tử và Phù Khanh Thư, lúc nào cũng phải kiềm chế một chút.
Tiểu Thuận tử xe ngựa đằng sau nhảy xuống, lén lút thò vào cửa sổ thấp giọng nói với ta, “Thiếu gia, tiểu nhân có chuyện cần nói với ngài.”
Ta dừng xe đi xuống, Tiểu Thuận kéo ta cách xa xe ngựa đến hơn ba thước, ghìm giọng nói, “Vương gia, thỉnh ngài bảo cho biết ở Huy Châu nên nghỉ ngơi ở đâu?”
Ta nói, “Có gì đâu? Cứ như mọi khi. Chọn một khách điếm lớn, đặt phòng hảo hạng. Thấy là ở.” Chuyện nhỏ như vậy mà cũng đến xin chỉ thị của vương gia ta, đúng là càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-nhat-xuan/2430586/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.